Ninh An được cử theo dõi Thiên Băng dọn dẹp đồ sang Khôn Ninh Cung.
Ninh An không nói một lời nào mà tỏ ra bí hiểm khiến Thiên Băng càng hồi hộp hơn.
Ninh An giúp nàng thu dọn đồ.
Nàng chỉ cần bế Minh Khôi đang say giấc ngủ theo.
Vẫn bảng hiệu Khôn Ninh Cung quen thuộc, nàng bước vào cùng Ninh An.
Hoàng Thái Hậu, Trúc cô cô vẫn đang đợi nàng.
Chắc do không được êm ả đã đánh thức Minh Khôi tỉnh dậy.
Thằng bé dụi mắt, than vãn
" Chúng ta lại chuyển nơi ở rồi hả mẫu thân.
Chúng ta lại đi đâu vậy?"
Hoàng Thái Hậu cười tươi, đon đả
" Về nhà chứ còn đi đâu nữa!"
Đứa bé theo vô thức quay về phía phát ra âm thanh, thấy bà lão toả ra đầy sự ấm áp với bộ y phục lộng lẫy như chào đón mình.
Hơi khó hiểu, liền quay ra hỏi nàng
" Đó là ai vậy mẫu thân, con có quen sao?"
Nàng trìu mến nhìn Hoàng Thái Hậu,mắt có hơi dưng dưng, thả cậu bé xuống
" Mau, mau ra gọi Hoàng nãi nãi đi con"
Thằng bé chạy nhanh như cắt, vụt tới lòng bà
" Hoàng nãi nãi, Hoàng nãi nãi "
Và không quên nhân cơ hội mách tội
" Người sao không xuất hiện sớm, con và mẫu thân bị người ta bắt nạt đoa hu hu..."
" Ai gia tới muộn đã để mẫu thân và chắt chịu khổ rồi!"
Bà nghe thấy bụng đứa bé kêu to như cái trống, phì cười.
Vuốt đầu, ra lệnh cho nô tì đưa bé vào trong dùng bữa.
Bà giận dỗi, quay phắt đi tỏ ra lạnh lùng khi nàng đến gần.
Băng ngại ngùng:
" Người biết hết rồi ạ?"
" Con vẫn còn nhớ đến cái thân già này sao? Bao nhiêu năm trời không tung tích.
Làm ai gia không được nhìn thấy mặt chắt, không biết nó có lớn không, sống có tốt không.
Con thật nhẫn tâm "
Nàng đến bên bóp vai, đấm lưng, vui vẻ
" Hì hì, may hôm nay có người đến đúng lúc"
Bà thở dài
" Con đó, may là Triệt nhi viết thư gửi cho ai gia kể hết sự thật.
Con có biết ngày nào ai gia cũng mong ngóng chắt và con lắm không.
Nếu ai gia không đến kịp và chuyện này không xảy ra thì con vẫn sẽ giấu và rời khỏi cung cũng không một lời tạm biệt"
" Con xin lỗi để người lo lắng" Nàng ôm cổ bà, nũng nịu
" Hoàng tổ mẫu, người đừng giận nữa được không? Con hứa sẽ không giấu người bất cứ chuyện gì nữa" Nàng giơ hai ngón tay lên trời
" Con xin thề bằng cả tính mạng...!Hì hì"
" Thiệt hết nói nổi đã là mẫu thân của 1 đứa trẻ 3 tuổi mà cứ như hài tử mới lớn vậy.
Ta đã gần đất xa trời rồi, chỉ mong các con sống hạnh phúc.
Nhìn con an toàn thế này, ai gia cũng mừng lòng "
..............
Minh Khôi ngày nào cũng ăn no nê, nơi đây như thiên đường trong giấc mộng vậy, hắn có cả Hoàng nãi nãi, y phục đẹp, có người hầu.
Hắn quấn lấy Hoàng nãi nãi ngày đêm không rời, làm trò hề, quậy phá.
Bạn đang đọc bộ truyện Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy, truyện Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy , đọc truyện Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy full , Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy full , Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy chương mới