Đoàn kịch Tứ Liên lại có vở kịch mới.
Lần này Nghiêm Hạo Hiên lại chủ động tìm đến Trương Tư Nguyên, rủ hắn đưa theo cô cùng đi xem kịch.
Hắn nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên, bình thường Nghiêm Hạo Hiên đi xem kịch đều là đi một mình, không nói cho ai biết.
Đến tận sau này hắn và Trình Quang Viễn mới biết được Nghiêm Hạo Hiên có quen biết với ông chủ Hạ.
Khi được hỏi lý do, Nghiêm Hạo Hiên chỉ đành thành thật trả lời:
"Thời đại phát triển rồi, mọi người thường thích xem phim chiếu rạp hơn là xem kịch, đoàn kịch dạo gần đây cũng khó khăn.
Tôi biết phu nhân nhà cậu thích xem, nên mới rủ cậu, cũng như giúp Tuấn Sinh, để cậu ấy vui vẻ."
"Nghiêm thiếu soái vì nụ cười của tri kỷ, quả thật rất dụng tâm.
Được rồi, mấy ngày nay Chân Chân cũng có vẻ không vui, sẵn dịp này tôi đưa cô ấy ra ngoài cho khuây khỏa."
"Lão Trương, cảm ơn cậu."
"Có qua có lại thôi mà."
Hiếm có dịp được ra ngoài chơi, Đường Ái Chân đương nhiên đồng ý.
Thật ra đi đâu không quan trọng, được ra ngoài là đã thấy thoải mái rồi.
Trương Tư Nguyên đích thân lái xe đưa cô đến đoàn kịch.
Hai người bước xuống xe đã thấy Nghiêm Hạo Hiên đứng ở bên ngoài chờ.
Nhìn tới nhìn lui lại thấy thiếu mất một người, cô liền hỏi:
"Trình Quang Viễn không đến sao?"
"Cậu ấy lo đi theo đuổi mỹ nhân rồi, không đến."
Nghiêm Hạo Hiên rất nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô.
Từ lần đầu gặp cô đã biết Trình Quang Viễn chính là một kẻ đào hoa phong lưu.
Lâm Noãn Noãn muốn theo đuổi y thì thật sự sẽ tốn rất nhiều công sức.
Cũng chẳng biết cô nàng nhìn trúng y ở điểm nào nữa.
Ba người bước vào trong, tiểu nhị vẫn như trước hớn hở chạy lại đón tiếp:
"Nghiêm thiếu soái, ngài đúng là khách quý của đoàn kịch.
Nơi đây kẻ đến người đi, duy chỉ có ngài là thường xuyên lui tới."
"Tôi đã hứa với Tuấn Sinh sẽ xem kịch của cậu ấy cả đời, sao có thể nuốt lời chứ."
Cả đời? Đường Ái Chân nghe hai chữ này vô cùng sửng sốt.
"Cả đời" rất dài.
Phải quan trọng đến mức nào mới có thể hứa hẹn với nhau cả đời chứ? Cô và Trương Tư Nguyên ràng buộc nhau bằng danh phận "phu thê", nhưng chưa dám nói ra hai chữ "cả đời".
Xem ra, giữa Nghiêm thiếu soái, và ông chủ Hạ, không chỉ là bạn bè, mà là tri kỷ.
"Nghiêm thiếu soái, Trương tư lệnh, thiếu phu nhân, mời ngồi.
Trà bánh sẽ lập tức được mang lên cho ba vị."
Ba người ngồi vào bàn đặt ở trung tâm, có thể quan sát sân khấu rõ hơn.
Đoàn kịch hôm nay so với ngày trước đúng là vắng vẻ hơn nhiều.
Bây giờ người ta chạy theo xu hướng, thích đi xem phim chiếu rạp, có cảm giác mới mẻ hơn, đâu ai còn quan tâm đ ến kịch nữa.
Nhưng dù thế nào, cô vẫn thích xem kịch hơn.
Vừa hoài cổ, lại mang ý nghĩa sâu xa, dễ chạm đến lòng người.
Vở kịch hôm nay chủ yếu nói về sự gặp gỡ rồi chia ly của đời người.
Diễn biến của kịch khá chậm, từ đầu đến cuối đều mang một màu sắc u buồn.
Thế nhưng vẫn khiến khán giả đắm chìm vào nó, cảm nhận được sự bi thương của nó.
Đường Ái Chân nắm chặt tay Trương Tư Nguyên, mắt vẫn chăm chú nhìn vào sân khấu.
Bạn đang đọc bộ truyện Ái Thê Của Thiếu Soái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ái Thê Của Thiếu Soái, truyện Ái Thê Của Thiếu Soái , đọc truyện Ái Thê Của Thiếu Soái full , Ái Thê Của Thiếu Soái full , Ái Thê Của Thiếu Soái chương mới