Sau khi mấy người họ hàng kia giải tán, Đường Ái Chân ở lại cùng Tưởng Lệ Hoa dùng bữa sáng, sẵn tiện trò chuyện vài câu.
Bà cũng không hỏi gì nhiều, chỉ là vài câu hỏi bình thường mà thôi.
Tưởng Lệ Hoa cố gắng điều chỉnh bầu không khí, để Đường Ái Chân không cảm thấy bị ngại hay bị choáng ngợp.
Hai người càng nói càng thấy hợp ý nhau.
Đang nói thì một người hầu chạy vào thông báo:
"Phu nhân, thiếu phu nhân, đốc quân và thiếu soái đã về."
"Bọn họ về rồi, chúng ta đi xem thử."
"Dạ mẹ."
Đường Ái Chân đỡ tay Tưởng Lệ Hoa đi ra ngoài.
Từ sáng đến giờ phải lo lắng đủ chuyện, cô quên mất Trương Tư Nguyên.
Không ngờ hắn mới sáng sớm đã đi ra ngoài.
Không lẽ làm thiếu soái phải bận rộn như vậy sao? Vậy chi bằng làm một người kinh doanh như Đường Hi Thành, nhàn nhã biết bao.
Nói thì nói vậy, nhưng mỗi người mỗi hướng, cô đã gả cho người ta, phải chấp nhận thôi.
Hai người ra đến cửa thì Trương Chí Tường và Trương Tư Nguyên đi vào.
Cô nhìn thấy cha chồng thì vội cúi đầu chào.
Tuy đã gặp nhau một lần ở Đường gia, nhưng hiện tại cô đối với vị cha chồng này vẫn còn rất sợ.
Dù sao ông cũng là đốc quân danh chấn cả Thượng Hải này, ai nghe đến tên cũng phải nể ba phần.
Trương Chí Tường nhìn cô gật đầu, bỏ đi vẻ ngoài uy nghiêm của mình hỏi cô:
"Con thấy mọi thứ vẫn ổn chứ?"
"Vẫn tốt ạ."
"Tốt là được.
Sau này nơi này sẽ là nhà của con, cứ thoải mái mà sống.
Con bây giờ chính là người của Trương gia, ai động đến con chính là động đến Trương gia, cha nhất định sẽ không tha cho những người đó."
"Cảm ơn cha."
Trương Chí Tường nói câu này cũng khiến cô cảm thấy yên tâm phần nào.
Đường Ái Chân biết, ván cược này của cô đã thắng được một nửa rồi.
Cô có thể chiếm được tình cảm của cha mẹ chồng, cuộc sống sau này sẽ dễ dàng hơn.
Nửa phần còn lại, chính là phải xem cuộc sống vợ chồng của cô và Trương Tư Nguyên rồi.
Hai người trở về phòng, Trương Tư Nguyên thay quân phục ra, đổi thành trường bào ở nhà.
Bình thường cô thấy hắn đều là mặc tây trang, trông rất lịch lãm.
Lúc nãy khi nhìn thấy hắn mặc quân phục, lại rất có khí chất uy nghiêm của người quân nhân.
Hiện tại đổi thành trường bào, lại giống dáng vẻ của một người đọc sách.
Rõ ràng là cùng một người, sao chỉ đổi y phục thôi mà nhìn ra khí chất khác nhau vậy chứ?
Đường Ái Chân đang mải suy nghĩ thì Trương Tư Nguyên gọi cô.
Cô ngẩng đầu nhìn hắn, hắn liền vẫy tay cô sang chỗ hắn.
Cô nhíu mày nhìn hắn hỏi:
"Làm gì?"
"Nhanh, qua đây!"
Đường Ái Chân chầm chậm bước qua chỗ hắn, cực kỳ cảnh giác.
Bạn đang đọc bộ truyện Ái Thê Của Thiếu Soái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ái Thê Của Thiếu Soái, truyện Ái Thê Của Thiếu Soái , đọc truyện Ái Thê Của Thiếu Soái full , Ái Thê Của Thiếu Soái full , Ái Thê Của Thiếu Soái chương mới