Vừa tiễn Ogiwara về, Kuroko nghe Murasakibara hỏi nhất thời ngớ người.
"Murasakibara kun không về nhà hả?"
"Tớ sợ lạc đường.
Trời tối rồi, tớ ở lại được không?" Murasakibara bình tĩnh trả lời.
Thấy Kuroko im lặng.
Murasakibara mếu máo tỏ ra buồn phiền.
"Kurochin không cho ư? Cậu ghét tớ đúng không?"
"Không phải.
Cậu ở lại tớ rất vui" Kuroko vội lắc đầu - " Nhưng mà ba mẹ tớ không vó nhà, tớ không biết phải tiếp đón cậu thế nào?"
"Kurochin đừng lo, tớ có thể tự lo cho mình mà.
Vậy tớ ở lại được đúng không?"
Kuroko vẫn lắc đầu.
"Vì sao chứ?" Murasakibara buồn bực vò tóc.
"Bởi vì nhà tớ chỉ có 2 chiếc giường."
Murasakibara nghi hoặc, thế thì vừa khéo mà.
Hắn và Kurochin là hai người rồi.
Hơn nữa hắn cũng không ngại ngủ chung giường với Kuroko.
"Midorima kun lát nữa sẽ đến" Kuroko thành thật nói tiếp.
Murasakibara há miệng 3 giây...!
"Midochin á?"
"Đúng vậy.
Midorima kun hôm nay sẽ ngủ lại, cho nên không đủ giường."
"Sao Midochin lại đến đây?" Murasakibara không tài nào hiểu nổi.
Tình huống gì thế này?
"Midorima kun hôm qua hẹn với tớ hôm nay đến để phân tích các vấn đề tình huống luyện tập để tớ đuổi kịp mấy ngày nghỉ"
Hôm qua sau khi Kise và Aomine đi về, thì Midorima tới tìm cậu nói chuyện.
Cho nên mới có cuộc hẹn đến nhà hôm nay.
"Phân tích..." Murasakibara khinh thường, rõ ràng là Midochin lấy cớ.
Kurochin thật quá dễ lừa...!
Murasakibara hơi nheo mắt lại, bĩu môi, giống như trẻ con làm nũng, ăn vạ.
"Tớ mặc kệ, dù sao tớ cũng muốn ở lại cơ"
Bị lắc qua lại liên tục, Kuroko chóng mặt đồng ý.
Thế thì cậu sẽ để Midorima kun và Murasakibara kun ngủ chung là được.
Đến 8 giờ tối, Midorima xách một ly vanilla milkshakes đến nhà Kuroko.
Người mở cửa cho hắn không phải là người hắn chờ mong.
"Chào, Midochin..."
"Murasakibara?!! Sao cậu lại ở đây?" Midorima trừng lớn hai mắt.
"Hừ.
Tớ đến với Kurochin"
"Midorima kun đến rồi à, chào cậu" Nghe tiếng nói ở phòng khách, Kuroko mở cửa phòng ngủ đi xuống lầu.
"Quà của cậu" Midorima đưa ly sữa lắc, đỏ mặt nói.
- "tôi không thích uống cái này, sợ lãng phí nên đành mang cho cậu"
Kuroko vui vẻ nhận lấy, sung sướng hút một hơi.
"Cảm ơn cậu, Midorima kun.
Cậu muốn ăn cơm tối không?"
Kuroko chắc chắn sẽ không nấu cơm, Murasakibara thì càng không thể.
Vì vậy cậu quyết định gọi đồ ăn ngoài.
"Tôi ăn rồi" Midorima không hề nghĩ ngợi liền trả lời, hắn là kiểu người có giờ giấc sinh hoạt điều độ, bữa tối không để quá giờ mới ăn.
"Ừm" Kuroko gật đầu.
"Vậy thì Midorima kun ngồi đây nghỉ ngơi trước nhé, đợi bọn tớ ăn xong chúng ta bắt đầu thảo luận"
"Kurochin, tớ đói lắm rồi, mau lại đây ăn thôi" Murasakibara gọi từ trong phòng bếp.
Midorima ngạc nhiên, cái tên Murasakibara kia chờ người khác cùng ăn á? Đây là lần đầu tiên đấy.
Trong lúc Murasakibara và Kuroko ngồi ăn cơm, Midorima ngồi ngoài kìm nén cơn tức giận.
Lý do là vì hai người kia ăn quá ồn ào, Murasakibara ăn thì lo tập trung ăn đi, lôi kéo Kuroko nói đủ thứ.
Còn Kuroko ngốc nghếch, sao cứ để tên tham ăn lấy hết đồ ăn mà không ngăn cản, tên kia muốn cậu đút ăn, cậu liền đút là sao, từ chối một chút sẽ chết à???
Midorima còn đang khoanh tay oán giận thì Kuroko và Murasakibara đã ăn xong.
"Midorima kun, có chuyện gì thế? Sắc mặt cậu không tốt lắm." Kuroko quan tâm hỏi.
"Không có gì" Midorima đứng lên - "Ăn xong rồi thì bắt đầu thôi, đừng lãng phí thời gian"
"Được" Kuroko ngoan ngoãn theo sau Midorima, đi được hai bước, chợt nhớ ra gì đó, cậu quay lại hướng vào trong bếp nói -
" Murasakibara kun, làm phiền cậu dọn dẹp nốt giúp tớ nha"
....!
"Kuroko, trước mắt thể lực của cậu vẫn chưa đủ." Trong phòng ngủ, Midorima lôi ra một đống giấy tờ lấy được từ Momoi, phân tích.
Bạn đang đọc bộ truyện Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc, truyện Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc , đọc truyện Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc full , Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc full , Allkuro Chiếc Bóng Thất Lạc chương mới