Phỏng vấn xong, đoàn người Hứa Khuynh trở lại hậu trường.
Cơ mặt cười đến có chút cứng, Hứa Khuynh đưa tay xoa xoa gương mặt.
Trình Tầm nhận nước khoáng từ chỗ trợ lý, vặn ra rồi đưa cho cô.
Hứa Khuynh nhận lấy, cười với Trình Tầm một cái: "Cảm ơn."
Trình Tầm cười nói: "Không cần khách sáo."
Hai người ở trong phim có rất nhiều cảnh diễn thân mật, tuy rằng không đến mức không diễn ra được, nhưng cái loại cảm giác thân mật này vẫn là nên ở trong phim.
Hứa Khuynh uống một hớp nước lớn, hỏi: "Cậu ngoài tống nghệ , tiếp theo còn có hoạt động gì?"
Trình Tầm: "Còn có mấy cái thương vụ.
Đúng rồi, không phải cô đi thử vai của sao? Hiện tại như thế nào?"
"Đừng nói nữa." Tô Tuyết ở một bên nói chuyện phiếm cùng trợ lý của Trình Tầm, nghe được lời này lập tức mở miệng.
Trình Tầm sửng sốt, nghi hoặc mà nhìn Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh cười cười.
Tô Tuyết đem việc Lâm Mạn nửa đường chen chân vào nói.
Trình Tầm càng sửng sốt.
"Việc này…haizzz." Cậu ta thở dài một hơi.
"Thật ra tôi cảm thấy cô phương diện nào cũng đều tốt."
Hứa Khuynh hơi sặc một chút.
Trình Tầm nhanh chóng lấy khăn giấy đến sát bên cạnh cô.
Có nhân viên công tác đi vào tới, nhìn thấy thế, cười trêu chọc: "Hứa lão sư và Trình lão sư quan hệ tốt thật nha."
Hứa Khuynh cười, liếc Trình Tầm một cái.
Trình Tầm có chút ngượng ngùng, thu hồi tay.
Người khác nghĩ là cậu diễn tốt hơn Hứa Khuynh, nhưng khi cùng Hứa Khuynh đối diễn mới phát hiện kỹ thuật diễn của cô quả thực không tồi.
Tuyệt đối là ở phía trên, nhưng không biết tại sao đến nay vẫn không hot.
Mặt khác, Hứa Khuynh lớn lên vô cùng xinh đẹp, trên người cô còn có một loại dã tính, mười phần mê người.
Hấp dẫn, cũng làm cậu ngẫu nhiên ngây người.
"Hứa Khuynh…" Trình Tầm kêu một tiếng.
Hứa Khuynh đem chai nước đã uống hết vứt vào thùng rác, liếc nhìn cậu ta một cái: "Ừ?"
Trình Tầm cười cười: "Không có việc gì."
Tô Tuyết bên kia thật nhanh đã xong việc, liền kêu Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh tạm biệt Trình Tầm, theo Tô Tuyết rời đi.
Vào thang máy, cô ngáp một cái: "Buồn ngủ thật."
Tô Tuyết: "Vậy trở về ngủ đi, dù sao em hôm nay cũng không có việc gì."
Hứa khuynh cười.
Cũng tốt, dù sao tối hôm qua cũng không ngủ được.
Đám người đi xuống lầu một, xe bảo mẫu đang dừng ở phía đối diện, tài xế xuống mở cửa xe.
Hứa Khuynh cúi người đang muốn lên xe, một giọng nói trầm thấp từ bên cạnh vang lên.
"Hứa Khuynh."
Cô ngạc nhiên.
Mọi người ở hiện trường sôi nổi nhìn lại.
Một chiếc xe Jaguar màu đen đậu cách đó không xa, cửa sổ xe hạ xuống, ngay sau đó lộ ra khuôn mặt tuấn lãng của Cố Tùy, anh nhích lại gần, đôi mắt đen như mực.
"Buổi tối có rảnh không?"
Tô Tuyết và hai trợ lý, còn có tài xế xe theo bản năng nhìn về phía Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh đứng thẳng dậy, ngón tay chạm lên kính râm.
"Đi đâu?"
Cố Tùy dựa người vào ghế, thần sắc có chút lười nhác, ngữ khí trầm thấp vững vàng: "Mang em ra ngoài giải sầu."
Lời này nói ra không ai tin.
Nhưng Hứa Khuynh là người thế nào, còn không có người muốn mang cô ra ngoài giải sầu sao.
Hứa Khuynh nhàn nhạt nhìn Cố Tùy, không có đáp ứng nhưng cũng không cự tuyệt.
Cố Tùy nhìn cô như vậy, cười.
Vài giây sau, cửa xe bị đẩy ra, Cố Tùy đi đến ghế phụ mở cửa rồi nhìn cô.
Cố Tùy con người này.
Luôn là như vậy, hành vi hòa nhã che giấu tính tình bá đạo.
Hứa Khuynh nói với mấy người Tô Tuyết: "Mọi người về trước đi."
Tô Tuyết ngẩn ngơ.
Không kịp hoàn hồn nói chuyện.
Hứa Khuynh xoa xoa tóc cô, dẫm lên giày cao gót đi về phía Cố Tùy.
Hai người sánh vai đứng đó, Cố Tùy rũ mắt nhìn cô, Hứa Khuynh liếc anh một cái.
Sau đó khom lưng ngồi vào xe.
Cố Tùy đóng cửa xe.
Gật đầu với Tô Tuyết rồi khởi động xe.
Xe hơi màu đen dần chạy xa xe bảo mẫu.
Tô Tuyết đột nhiên hoàn hồn, cầm lấy di động, nhanh tay soạn tin nhắn.
Tô Tuyết: Dựa thế, dựa thế.
*
Ting ting hai tiếng, Hứa Khuynh lấy điện thoại từ trong túi xách, nhìn thấy tin nhắn của Tô Tuyết.
Cô nhìn vài giây liền tắt màn hình.
Xe đi ra khỏi gara ngầm, bên ngoài màn đêm buông xuống, ánh đèn chiếu vào trong xe.
Hứa Khuynh quay đầu nhìn Cố Tùy, người đang an tĩnh mà lái xe.
Anh nghiêng đầu nhìn đồng hồ, sau đó nhìn cô: "Ăn cơm chiều chưa?"
Hứa Khuynh: "Ăn rồi."
Đuôi lông mày Cố Tùy hơn nhếch lên: "Sớm thế sao."
Hứa Khuynh: "Ừ."
"Ăn cùng mấy người trong đoàn phim sao?"
Hứa Khuynh: "Ừ."
Cố Tùy một tay lái xe, đầu ngón tay chống cằm, nói: "À."
Hứa Khuynh nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, nói: "Bây giờ đi đâu?"
Cố Tùy thay đổi tay cầm lái, một tay duỗi lại đây, nắm lấy tay cô, thưởng thức vài cái.
Anh rũ mắt nhìn đầu ngón tay trắng nõn của cô, sau đó nhìn cô: "Đi bồi tôi vài ván bài."
Hứa Khuynh nhìn anh: "Được đó."
Thật nhanh.
Xe dừng ở bên ngoài một căn biệt thự.
Biệt thự ở một tiểu khu hẻo lánh nhưng lại rất xa hoa, trước cửa đậu không ít xe hơi sang trọng.
Hứa Khuynh đẩy cửa xe bước xuống, mắt nhìn quần áo đang mặc trên người, áo sơ mi cùng với váy đen.
Cố Tùy cũng bước xuống, duỗi tay nắm lấy tay Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh rũ mắt nhìn xuống bàn tay cả hai đan xen.
Cố Tùy nắm tay cô đến cửa lớn.
Cửa lớn rộng mở, bên trong có âm nhạc.
Ở cầu thang đi lên còn có quản gia mặc tây trang và bảo mẫu chào đón: "Cố tiên sinh buổi tối tốt lành."
Quản gia ngưng lại một chút.
Cố Tùy nghiêng đầu nhìn Hứa Khuynh, nói với quản gia: "Cô ấy họ Hứa, Hứa Khuynh."
Quản gia lập tức hô lên: "Chào cô, Hứa tiểu thư."
Hai người theo quản gia hướng lên cầu thang, nghe ông ta nói: "Vài vị tiên sinh khác cũng đang ở trên lầu."
"Tốt."
Cố Tùy nắm tay Hứa Khuynh lên lầu.
Anh liếc nhìn Hứa Khuynh một cái: "Sợ sao?"
Hứa Khuynh cũng nhìn lại: "Anh giết người phóng hỏa sao?"
Cố Tùy nhướng mày cười.
Một lần nữa xem kĩ "cô vợ" này của mình.
Ba năm trước đây, vì ứng phó với lão gia tử, không thể không xài chiêu này.
Lúc ấy là trợ lý Trần tìm Hứa Khuynh, cụ thể là tìm ở nơi nào, Cố Tùy cũng không có hỏi đến.
Anh chỉ nhìn kĩ tư liệu của đối phương liền đưa quyết định xuống dưới.
Cho đến trước khi lĩnh chứng hai người mới ăn chung một bữa cơm.
Ở trong ấn tượng của Cố Tùy, Hứa Khuynh là một người phụ nữ xinh đẹp nhưng rất đáng thương.
Lần tiếp xúc cuối cùng vào lúc gặp người nhà, cũng chính là ở trên giường.
Thân thể mềm mại không xương, tóc dài mượt mà như tơ, tiếng kêu đặc biệt dễ nghe.
Ấn tượng cơ bản của anh về cô đều dừng ở những thứ này.
*
Đến lầu hai, chỉ có hai gian phòng.
Gian lớn nhất để cửa mở, bên tcong truyền tiếng mạt chược cùng tiếng cười nói, ánh sáng trong phòng có chút mờ ảo.
Cố Tùy mang Hứa Khuynh bước vào.
Bàn mạt chược chỉ có ba người.
Bảo mẫu thấy Cố Tùy cùng Hứa Khuynh tiến vào, chạy nhanh đến kéo thêm một cái ghế.
Bên khác, ba người nọ nhìn Cố Tùy cười, nói: "Còn tưởng rằng Cố tổng đêm nay không có thời gian."
Cố Tùy: "Thịnh tình không thể chối từ."
*thịnh tình: tình cảm tốt đẹp dành riêng trong đối xử, tiếp đón (thường là với khách lạ)
"Đó là vinh hạnh của chúng tôi."
Hai người đàn ông mặc áo sơ mi thắt cà vạt, bộ dạng không tồi, chỉ có tuổi hơi lớn một chút, đang đánh giá Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh nhận ra một trong ba người là ông chủ lớn của công ty.
Một trong những cổ đông của Hoan Nhan.
Cố Tùy nghiêng đầu nhìn Hứa Khuynh: "Biết chơi không?"
Hứa Khuynh lắc đầu.
Cố Tùy thấp giọng cười, nói: "Không sao.
Tôi dạy em."
Nói xong, anh cầm lấy tay Hứa Khuynh, nhường cô ngồi xuống.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Hôn, truyện Ẩn Hôn , đọc truyện Ẩn Hôn full , Ẩn Hôn full , Ẩn Hôn chương mới