Rầm!
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Em gái của tôi tại sao lại bị bắt cóc?!”
Đứng ở trong phòng họp của trung tâm huấn luyện bội đội đặc chủng quân khu, ánh mắt của Trần Viễn có chút sắc lạnh nhìn về phía Triệu Kiến An cùng với Kiều Thanh Phượng.
“Khục khục…”
Nghe được tiếng chất vấn của Trần Viễn, Triệu Kiến An không khỏi ho khan một tiếng.
Nhưng mà, lúc này Kiều Thanh Phượng đã lên tiếng nói trước.
“Xin lỗi, toàn bộ chuyện này đều là trách nhiệm của tôi.
Mặc dù chúng tôi đã cử lực lượng tinh nhuệ nhất bảo vệ cho em gái của anh.
Thậm chí, chúng tôi còn cho người cải trang, giả làm em gái của anh nằm ở trong phòng bệnh.
Nhưng mà, người này giống như đã nắm bắt hết tất cả hành tung của chúng tôi.
Hơn nữa, dường như không có một chút báo động nào, đã dễ dàng đem em gái của anh bắt đi.
Đợi cho chúng tôi phát hiện ra được thì…”
Rầm!
Còn không đợi cho Kiều Thanh Phượng lên tiếng nói hết.
Lúc này, Trần Viễn đã nhịn không được, tức giận đập mạnh lên trên mặt bàn.
Tức thì, mặt bàn được làm từ một loại hợp kim vô cùng cứng rắn, lúc này lại bị một chưởng của Trần Viễn vỗ xuống, trực tiếp nát bấy.
“Tôi không cần biết lý do của các người là như thế nào.
Tôi chỉ muốn biết, rốt cuộc là ai đã bắt cóc em gái của tôi.
Hơn nữa, bọn họ hiện tại đang ở chỗ nào!”
Nhìn thấy sắc mặt của Trần Viễn lúc này đã tràn đầy sát khí, trong lòng của tất cả mọi người ở đây đều không khỏi lạnh run.
Cho dù là Triệu Kiến An, lúc này nhìn về phía Trần Viễn cũng mang theo mấy phần tâm tình phức tạp.
“Trần Viễn, tôi biết là cậu đang rất tức giận.
Nhưng mà, chuyện này cũng không phải lỗi hoàn toàn ở Thanh Phượng.
Người áo đen kia, thực lưc rất có thể đã đạt đến cấp bậc đại tông sư.
Hơn nữa, đối phương cũng không có trực tiếp làm ra hành vi gây hại đến em gái của cậu.
Có lẽ, đối phương còn có việc muốn liên hệ với câu.
Tôi nghĩ, chắc không bao lâu bọn họ sẽ tìm cách liên lạc đến chúng ta.”
Tiếng nói của Triệu Kiến An vừa mới kết thúc không được bao lâu.
Lúc này, từ phía bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng bước chân.
Sau đó, một vị sĩ quan quân đội với quân hàm đại tá, vội vàng bước nhanh tới.
“Kiến An, phía trên vừa mới đưa ra chỉ lệnh.
Cậu cùng với toàn bộ thành viên của đội Long Vệ, tạm thời đình chỉ hoạt động.
Đồng thời, Trần Viễn, chúng ta có thể ra ngoài nói chuyện một chút được không?”
Vị đại tá này cũng không phải là kẻ lạ mặt, ngược lại Trần Viễn cũng hơi có một chút ấn tượng.
Dường như, ông ta từng là một trong số huấn luyện viên được triệu tập đến trại tập huấn lần này, mục đích là đào tạo thêm một nhóm Long Vệ dự bị, chuẩn bị cho một đợt chiến dịch vô cùng quan trọng của Đại Việt.
Chỉ là, lúc này nhìn thấy đối phương vậy mà khách khí với mình như vậy, lông mày của Trần Viễn không khỏi nhăn lại.
Chỉ có điều, anh cũng không có lập tức đáp lời.
Ngược lại, ánh mắt có chút chăm chú nhìn về phía Triệu Kiến An và Kiều Thanh Phương.
Thấy bọn họ một bộ im lặng, không có tiếp tục lên tiếng nói chuyện.
Trần Viễn chỉ có thể thở dài một hơi, sau đó đi nhanh ra ngoài.
“Cậu Viễn, tôi biết là việc em gái của cậu bị bắt cóc, khiến cho tâm tình của cậu rất tệ.
Nhưng mà, cậu cũng biết rõ tình huống của chúng ta hiện tại.
Việc bảo tàng có liên quan đến di chỉ của người tu luyện xuất hiện, khiến cho rất nhiều thế lực ở trên toàn bộ thế giới để đổ dồn về phía Đại Việt.
Hơn nữa, đám người của tổ chức giáo hội càng lúc càng thêm manh động.
Cậu cũng đã biết, mặt nổi thì lực lượng quân đội của Đại Việt của chúng ta cũng không phải là mạnh nhất.
Thế nhưng, quân đội của Đại Việt chưa bao giờ sợ chiến.
Thế nên, phía trên mới vừa đưa ra đề nghị, để cậu tiếp tục kế hoạch bắt chuột, cậu có đồng ý hay không?”
Đối với lời đề nghị này của đối phương, Trần Viễn cũng không có trực tiếp đồng ý.
Ngược lại, ánh mắt của anh mang theo mấy phần nghiêm túc nhìn về phía vị đại tá quân đội đang đứng ở trước mặt của mình.
“Huấn luyện viên Phương, tôi nhớ không nhầm, thì ông cũng là người họ Tô nhỉ?”
Đột nhiên nghe Trần Viễn hỏi ra một câu như vậy, sắc mặt của Tô Văn Phương hơi có chút kinh ngạc.
Sau đó, vẻ mặt của ông ta thoáng hiện một chút xấu hổ, cười cười nói ra.
“Kỳ thật, tôi cũng không phải là dòng chính của nhà họ Tô.
Ngược lại, tôi đối với Tô Thiên Hải cũng không quá ưa thích.
Tất nhiên, chuyện nào ra chuyện đó, đây là đề nghị của cấp trên, tôi đối với cậu cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Nếu như cậu không đồng ý, tôi cũng có thể đề nghị lên phía trên thay đổi kế hoạch.
Dù sao, trong nước cũng có ẩn giấu không ít cao thủ.
Mặc dù sẽ hao tốn không ít quyền lợi mới có thể mời bọn họ ra mặt được.
Nhưng tóm lại, kế hoạch lần này có liên quan đến vận mệnh của quốc gia.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới