“Thưa đội trưởng, mọi người đã có mặt đầy đủ!”
Đứng trước doanh trại của quân đội, lúc này một nhóm binh sĩ mặc quân phục chỉnh tề, dừng lại ở trước mặt của Trần Viễn để làm động tác báo cáo.
Hơi hơi đưa mắt liếc nhìn đội ngũ một chút.
Lúc này, Trần Viễn mới hài lòng gật đầu nói ra.
“Tốt, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, tất cả bắt đầu xuất phát!”
Trải qua ba ngày quan sát huấn luyện ở trong doanh trại.
Lúc này, Trần Viễn đã tự mình lựa chọn ra hơn ba mươi người có biểu hiện xuất sắc nhất, bắt đầu tiến hành một trận tác chiến đặc biệt.
Mà lúc này, âm thanh của Trần Viễn vừa mới kết thúc.
Từ trên bầu trời nhanh chóng đáp xuống hai chiếc máy bay trực thăng vận tải.
Sau đó, Trần Viễn tự mình đi đầu, leo lên một chiếc trực thăng ở gần nhất.
Sau đó, hơn ba mươi binh sĩ đồng loạt theo thứ tự bước lên.
Đợi cho tất cả mọi người đã lên xong, lúc này Trần Viễn mới lần nữa ra hiệu, cho hai chiếc trực thăng cất cánh, bay đi.
Đứng ở dưới sân huấn luyện của đơn vị, ánh mắt của Vương Lâm nhìn theo hai chiếc máy bay trực thăng đã rời đi xa.
Lúc này, trong lòng của ông ta không khỏi thở dài một hơi.
Mặc dù Trần Viễn không có nói ra mình sẽ thực hiện nhiệm vụ gì.
Nhưng thông qua một số tin tức mà Vương Lâm có được, thì nhiệm vụ lần này của Trần Viễn cực kỳ nguy hiểm.
Cho dù là các thành viên lâu năm của đội Long Vệ, cũng sợ rằng khó có thể toàn bộ an toàn trở về.
Huống hồ, đợt tuyển chọn lần này, Trần Viễn chỉ lựa chọn những thành viên vừa mới kết thúc huấn luyện, bọn họ thật sự chỉ là một đám tân binh mà thôi.
“Đội trưởng, anh đang lo lắng cho bọn họ sao?”
Đúng vào lúc này, đột nhiên một âm thanh ở phía sau lưng truyền đến, để cho Vương Lâm hơi thoáng giật mình một cái, vội vàng xoay người nhìn lại.
Không biết từ lúc nào, hai người Triệu Kiến An cùng Kiều Thanh Phương đã đứng ở phía sau lưng của Vương Lâm.
Hơn nữa, hai người bọn họ lúc này còn mặc quân phục, rõ ràng là vừa mới kết thúc nhiệm vụ trở về.
“Đội trưởng, anh cần không phải lo lắng cho bọn nhóc đó.
Anh phải tin tưởng vào thực lực của cậu ta.
Ngay cả tôi, sợ rằng cũng không phải là đối thủ của hắn!”
Giống như thấy được biểu lộ của Vương Lâm vẫn có mấy phần bất an, lúc này Triệu Kiến An không khỏi tiếp tục lên tiếng khuyên nhủ.
Nghe vậy, Vương Lâm chỉ có thể khe khẽ thở dài một tiếng.
“Ài, người đã già rồi, nhiều lúc suy nghĩ lung tung, cũng không thể nào thay đổi được.
Đúng rồi, hai cô cậu đến đây tìm tôi là có việc gì? Cũng không phải rảnh rỗi chạy đến để trêu chọc ông già như tôi đấy chứ?!”
“Đội trưởng, anh đang nói cái gì vậy? Nhìn anh vẫn còn trẻ khỏe thế kia, so với Triệu Kiến An tôi còn mạnh khỏe hơn rất nhiều, làm sao có thể coi như là già được?"
“Ha ha ha, Triệu Kiến An, cái tính của cậu cũng chẳng chịu thay đổi chút nào.
Bình thường, không có việc gì cần phải nhờ vả, tôi cũng không thấy cậu khen tôi như vậy đi?”
Bị Vương Lâm nhìn thấu suy nghĩ của mình, lúc này Triệu Kiến An cũng không có bao nhiêu ngượng ngùng.
Ngược lại, ông ta có chút vui vẻ cười lên một trận.
“Ha ha ha, vẫn là đội trưởng hiểu tôi nhất! Đội trưởng, ngoài này cũng không thể tiện nói chuyện.
Hay là chúng ta vào trong rồi nói chuyện một chút đi!”
Nhìn thấy bộ dáng của Triệu Kiến An như vậy, Vương Lâm cũng chỉ có thể lắc đầu thuận theo.
Sau đó, cả ba người cùng đi vào trong phòng.
Không biết là cả ba người đã nói với nhau chuyện gì, nhưng rất lâu cũng không thấy cả ba đi ra bên ngoài.
Lúc này, sau khi rời khỏi doanh trại, hai chiếc máy bay trực thăng thẳng hướng đi về phía một chỗ vách núi, nằm cách thủ đô hơn hai ngàn kilomet.
Sau khi tìm đến vị trí thích hợp, Trần Viễn lúc này mới ra hiệu cho phi công hạ thấp độ cao, thả xuống dây thang để cho binh sĩ chuẩn bị đáp xuống.
Nhưng ngay vào lúc này, phía trên bầu trời đột nhiên truyền đến một trận mưa giông.
Sau đó, một luồng sấm sét từ phía trên bầu trời đánh xuống.
Ầm Ầm!
Nhìn thấy cột sét vậy mà trực tiếp hướng thẳng về phía cánh của trực thăng bổ xuống, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi biến đến cực kỳ nghiêm trọng.
Đồng thời, một đám binh sĩ đều bị dọ sợ đến sắc mặt tái xanh.
Dù sao, khoảng cách lúc này của trực thẳng xuống dưới đất cũng hơn mấy chục mét.
Một khi trực thẳng bị sấm sét bổ trúng, thì cả đoàn người cũng khó có thể thoát nạn.
“Tất cả mau chóng nhảy xuống, nhanh lên!”
Trước tình huống nguy cấp, Trần Viễn cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể hạ lệnh cho toàn bộ binh sĩ từ trên trực thăng nhảy xuống dưới đất.
Mặc dù làm chuyện như vậy, nhất định sẽ rất mao hiểm.
Nhưng so với bị sét đánh trúng, dẫn đến cháy nổ thì càng an toàn hơn rất nhiều.
Ầm!
Ầm!
Nghe được mệnh lệnh của Trần Viễn, mặc dù trong lòng có chút sợ hãi, nhưng đám binh sĩ cũng không dám trái lệnh, chỉ có thể nghiến chặt răng, hướng về phía mặt đất nhảy xuống.
Rầm!
Rầm!
Từng cái bóng người nhảy chóng rơi xuống mặt đất.
Mặc dù khoảng cách từ trực thăng đến nơi tiếp đất vẫn còn cao tới mấy chục mét, nhưng nói như thế nào, toàn bộ những người được Trần Vũ đem đến để thực hiện nhiệm vụ lần này đều có thực lực không thấp.
Hơn nữa, bọn họ đã từng trải qua huấn luyện vô cùng nghiêm khắc.
Thế nên, tuy rằng sau khi nhảy xuống có một số binh sĩ bị thương, nhưng vẫn không có ai bị thương quá nghiêm trọng.
Chỉ có điều, hai phi công nằm trong tổ lái thì không có may mắn như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới