“Chàng trai trẻ, nước sông ở nơi này chảy rất xiết, cậu không lên đò của lão, là không có cách nào qua sông được đâu!”
Nhìn thấy được vẻ do dự trên khuôn mặt của Trần Viễn, lúc này ông lão lái đò lại lần nữa lên tiếng khuyên nhủ.
Thế nhưng, Trần Viễn lúc này vẫn đứng im lặng ở một chỗ, cũng không có làm ra bất kỳ động tác gì.
“Ài, người trẻ tuổi thật là tốt!”
Đột nhiên, tiếng của ông lão lái đò bỗng dưng thở dài một hơi.
Ngay sau đó, con thuyền bằng gỗ cứ như thế theo sông lớn chậm chậm trôi đi, biến mất không thấy gì nữa.
Qua một hồi lâu, thần sắc của Trần Viễn mới khôi phục trở lại bình thường.
Đồng thời, trong miệng của anh lúc này cũng bắt đầu thở ra hổn hểnh.
“Hô hô, vừa rồi là có chuyện gì xảy ra? Vì sao mình lại đứng ở nơi này?!”
Lần nữa đưa mắt nhìn lấy bốn phía xung quanh, không biết vì sao trong lòng của Trần Viễn lại hơi có chút hoảng sợ, vội vàng lùi đến phía sau tới vài bước.
Thế nhưng, lúc này ông lão lái đò đã đi mất, mà con sông này cũng trở nên bình tĩnh đến lạ thường.
Hiện tại, Trần Viễn dù muốn qua sông cũng không biết qua như thế nào.
“Xem chừng, mình chỉ có thể chuyển sang đường vòng mới được?!”
Nghĩ nghĩ một hồi, Trần Viễn lại chậm rãi quay trở về rừng cây.
Bất quá, cảnh tượng ở trước mắt không khỏi để cho hai mắt của anh không khỏi thít chặt lại.
“Nơi này, vừa mới xảy ra chuyện gì?!”
Không biết từ lúc nào, rừng cây ở phía trước mặt của anh đã biến mất không thấy, ngay cả hài cốt ở bốn phía xung quanh cũng chỉ vụn vặt lưu lại vài mảnh, tất cả đều giống như vừa mới chuyển đi không có bao lâu.
“Cái này?”
Hai mắt nhanh chóng liếc nhìn sang bốn phía xung quanh, không có phát hiện ra chuyện gì bất thường, Trần Viễn chỉ có thể âm thầm lắc đầu, lần nữa vòng ngược về hướng bờ sông.
Bất quá, lần này anh cũng không có trở lại phương hướng ban nãy, mà đi chếch về phía bắc, thử tìm kiếm xem có con đường nào để băng qua sông hay không.
Nhưng mới đi tới được bờ sông một lúc, nhìn thấy ông lão lái đò lần nữa xuất hiện ở trước, con ngươi của Trần Viễn không khỏi trở nên co rút lại.
“Chàng trai trẻ, cậu có muốn lão đưa đò sang sông hay không?”
Lúc này, trong đầu của Trần Viễn đột nhiên phát lên vài trận thanh âm ông ông.
Nhưng mà, bước chân của anh lại không có cách nào kiềm chế được, dần dần đi hướng về phía bờ sông, trèo lên con thuyền bằng gỗ của ông lão lái đò.
Ông!
Ngay vào lúc này, khi bước chân của Trần Viễn vừa mới chạm vào bên trong mặt nước, hai luồng ánh sáng từ trên người anh bỗng dưng nổi lên.
Đồng thời, một cỗ lực lượng thần bí, làm cho hình xăm ở trước người anh phát ra hào quang rực rỡ.
“A, Âm Dương Đồ? Chàng trai trẻ, cậu vậy mà lại mang theo Thần Ấn, còn có thể sinh ra âm dương nhị khí?!”
Âm thanh của ông lão lái đò bỗng dưng vang lên ở ngay bên tai, để cho hai mắt của Trần Viễn phát ra hào quang, liếc nhìn về phía đối phương.
Thấy được một màn kỳ dị này, ông lão lái đò giống như cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Ngược lại, ông lão còn cười lên một tiếng, khẽ phất phất tay nói ra.
“Thôi thôi, nếu như ngươi đã là người hữu duyên, vậy thì để lão đây tiễn đưa ngươi một đoạn đường đi!”
Nói xong, thân hình của Trần Viễn vậy mà không bị khống chế một chút nào, trực tiếp bị nước sông cuốn lây, lôi lên trên thuyền của ông lão lái đó.
Mà thân hình của Trần Viễn vừa mới chạm lên mặt thuyền, lúc này nước sông vậy mà nổi lên sóng lớn.
Đồng thời, ẩn sâu ở dưới đáy sông giống như đang có đồ vật gì đó muốn ngoi lên.
Hơn nữa, thứ này còn phát ra từng trận âm thanh vô cùng chói tai, dường như là nó hơi có mấy phần bất mãn trước hành vi của ông lão lái đò.
“Hừ, người này các ngươi cũng không thể đụng, tất cả đều lui trở về hết đi cho ta!”
Đối với âm thanh ở dưới đáy sông, ông lão lái đò giống như cũng không quá để ý, chỉ nghe ông lão hô lên một tiếng, sau đó âm thanh liền trở nên nín bặt, mặt sông lúc này cũng bắt đầu trở nên bình tĩnh đến lạ thường.
Mà lúc này, ý thức của Trần Viễn hoàn toàn rơi vào trong mê mang.
Đợi cho anh một lần nữa tỉnh dậy, bản thân đã nằm sấp ở phía trên thuyền gỗ.
Sau đó, anh hơi nhổm người ngồi dậy, nhìn về phía ông lão lái đò.
“Tiền bối, ngài là ai? Vì sao lại muốn đưa ta sang sông?”
Mặc dù vừa rồi ý thức có chút hôn mê, nhưng Trần Viễn vẫn có thể nghe được âm thanh ở xung quanh.
Thế nên, anh có thể đoán được là ông lão này đã ra tay giúp mình đưa lên trên thuyền.
Bất quá, trong lòng của anh cũng có cảnh giác.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới