“Cảm ơn! Thật sự cảm ơn anh rất nhiều! Tôi nhất định sẽ hoàn thành sớm nội dung hợp đồng mới.
Hy vọng, chúng ta có thể tiếp tục hợp tác với nhiều dự án lớn hơn!”
Rời khỏi biệt thự của hoàng thân Chainan, sắc mặt của Tiêu Hân Hân lúc này tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Cô hướng về phía CEO của tập đoàn Chai Chai, liên tục lên tiếng cảm ơn.
Nhưng mà, thần sắc của Chai Chai Ra Thép vẫn rất bình tĩnh.
Anh chỉ hơi gật đầu đáp lại, sau đó mỉm cười hướng về phía Trần Viễn với ánh mắt tràn đầy kính trọng.
Quảng cáo sau 4 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
Nhưng mà, thần sắc của Chai Chai Ra Thép vẫn rất bình tĩnh.
Anh chỉ hơi gật đầu đáp lại, sau đó mỉm cười hướng về phía Trần Viễn với ánh mắt tràn đầy kính trọng.
Đối với một thương nhân như Chai Chai Ra Thép mà nói, việc hợp tác với tập đoàn của Tiêu Hân Hân, thật ra cũng không đem đến quá nhiều lợi ích.
Nhưng bản thân Chai Chai Ra Thép lại là người thừa kế của tập đoàn Chai Chai, trong người chảy xuôi huyết mạch của hoàng gia.
Anh ta biết rõ, thực lực của Trần Viễn biểu hiện ra bên ngoài, có thể đại diện cho thứ gì.
Chính vì thế, Chai Chai Ra Thép đối với Tiêu Hân Hân có thái độ không mặn không nhạt, hoàn toàn là một kiểu xã giao thông thường.
Nhưng đứng ở trước mặt của Trần Viễn, Chai Chai Ra Thép lại bày tỏ ra tất cả thành ý của mình, như thể Trần Viễn mới chính là nhân vật chủ chốt trong chuyện hợp tác lần này.
Đối với những thứ này, mặc dù Tiêu Hân Hân đã nhìn đến rõ ràng, nhưng cô cũng không dám lỗ mãng, vẫn cực kỳ khách sáo đối với Chai Chai Ra Thép bày tỏ sự biết ơn của mình.
Tất nhiên, Trần Viễn cũng chẳng để ý đến những thứ này.
Đối với anh mà nói, việc đánh bại thầy Chaiya, một vị võ giả đạt đến cấp bậc tông sư, kỳ thật cũng không quá xem trọng.
Anh chỉ đang tò mò, không biết trong nước có ai có thể đạt đến cấp bậc giống như thầy Chaiya hay không mà thôi.
Lúc trước, khi còn ở trong quân đội, Trần Viễn từng nghe nói qua.
Trong nước có một nhóm bộ đội, có thực lực rất mạnh.
Nhóm bộ đội này có địa vị vô cùng quan trọng, từ trước đến nay đều có hành tung vô cùng bí ẩn.
Bọn họ được gọi chung với nhau thành một tên gọi thống nhất, Long Vệ.
Chỉ có điều, cho dù Trần Viễn đã từng tiếp xúc với không ít cao tầng của giới quân đội, nhưng anh thật sự chưa từng thấy qua bất kỳ một nhân vật nào của đội Long Vệ.
Chính vì thế, sau lần này, anh dự định sẽ về nước tìm hiểu một chút tin tức của bọn họ.
Dù sao, theo Trần Viễn suy đoán, thực lực của những người này nhất định cũng không thể nào vượt qua cấp bậc của thầy Chaiya.
“Này, anh đang suy nghĩ cái gì thế?”
Quảng cáo sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
Rời khỏi biệt phủ của hoàng thân Chainan, trên đường trở về khách sạn, Tiêu Hân Hân nhìn thấy Trần Viễn hơi có vẻ thất thần, giống như đang suy nghĩ về vấn đề gì đó.
Nhất thời, cô có chút nhịn không được, bắt đầu quay sang nhìn anh để hỏi thăm.
Lúc này, nghe Tiêu Hân Hân gọi tên, Trần Viễn mới giật mình định thần lại.
Nhưng khi thấy cô cứ nhìn mình chằm chằm, Trần Viễn có chút nghi ngờ, nhìn lấy cô.
“Thế nào? Trên mặt tôi có dính thứ gì sao?”
“Không… không có…”
Đột nhiên, trên mặt của Tiêu Hân Hân trở nên ửng hồng, sau đó cô mới ấp úng đáp lại.
Chuyện này, nhất thời để cho Trần Viễn cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Anh cũng không biết, trong lòng của Tiêu Hân Hân đang nghĩ đến thứ gì.
“Đúng rồi, chuyện hôm nay tôi cảm ơn anh rất nhiều! Nếu như không có anh, việc hợp tác giữa công ty của tôi với tập đoàn Chai Chai không có thuận lợi hoàn thành như vậy.
Anh nói đi, ngoài phần thưởng mà tôi đã hứa với anh, anh có muốn tôi tặng thưởng thêm thứ gì nữa hay không?”
Bất chợt nghe Tiêu Hân Hân hỏi đến, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi trở nên suy tư.
Sau đó, anh liếc mắt, nhìn lấy thân hình của cô.
Hôm nay, Tiêu Hân Hân ăn mặc rất gọn gang.
Hơn nữa, trang phục của cô còn hơi có chút bó sát người, để lộ ra từng nét đường cong ở trên cơ thể.
Vừa rồi, Trần Viễn còn không có chú ý.
Lúc này, anh càng nhìn càng thấy Tiêu Hân Hân trở nên đẹp mắt vô cùng.
Thế nhưng, Tiêu Hân Hân bị anh nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác xấu hổ.
Sau đó, cô dường như hơi có vẻ tức giận, trừng mắt nhìn lấy Trần Viễn.
“Anh không được nghĩ bậy, ngoài thứ đó ra, tôi có thể đáp ứng tất cả những yêu cầu còn lại của anh.”
Đột nhiên nghe Tiêu Hân Hân nói ra một câu không đầu không đuôi như vậy, để cho sắc mặt của Trần Viễn không khỏi lần nữa lâm vào trầm tư.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới