“A… thằng khốn… mày dám đánh tao… mày dám đánh tao…”
Trên mặt liên tục bị nắm đấm của Trần Viễn vung tới, khiến cho âm thanh của Lý Tiến trở nên không được rõ ràng.
Thế nhưng, bộ dáng của hắn lại chẳng hề sợ hãi chút nào.
Ngược lại, khuôn mặt của Lý Tiến càng thêm dữ tợn.
“Mẹ nó, nếu như bây giờ không phải là thời đại pháp chế, tao đã đem mày đi thiến rồi!”
Trong miệng phun ra một câu chửi tục, nắm tay của Trần Viễn vẫn không có ý định dừng lại.
“Anh… anh đừng có đánh nữa… sẽ… sẽ chết người đó…”
Lúc này, âm thanh lo lắng của Tiêu Hân Hân đột nhiên vang lên, khiến cho động tác của Trần Viễn không khỏi ngừng lại.
Quả thật, bộ dáng lúc này của Lý Tiến hơi có phần, dọa người.
Dù là Trần Viễn, anh cũng cảm thấy có chút thương hại, đem khuôn mặt đã sưng vù như một cái đầu heo của Lý Tiến vỗ vỗ lên vài cái.
Lúc này, Trần Viễn mới hài lòng, gật đầu đứng dậy.
“Được rồi, tạm tha cho hắn một mạng!”
Thế nhưng, lúc nhỏm người đứng lên.
Không biết là vô tình hay cố ý, ánh mắt của Trần Viễn lại liếc nhìn về phía ngã ba, ngay chỗ ngang eo, dưới hông của Lý Tiến nhếch mép cười lên một tiếng.
“Thế nhưng, chỗ này vẫn nên điều chỉnh lại một chút thì sẽ tốt hơn.”
Nói xong, Trần Viễn vung chân lên, đạp xuống một cái thật mạnh.
Mặc dù cú đá này của anh vẫn còn lưu lực, nhưng Lý Tiến lại đau đến trợn trừng hai mắt, bộ mặt không thể nào tưởng tượng ra được.
Vừa rồi, dường như hắn đã nghe được âm thanh của tiếng trứng vỡ.
“A… thằng khốn… tao nhất định sẽ giết chết mày!”
Ôm lấy đũng quần, trong miệng của Lý Tiến phát ra âm thanh như heo bị chọc tiết.
Hai hàng nước mặt ở trên khuôn mặt của hắn cũng không cách nào tự chủ được, trào ra như thác đổ.
“Đi, chúng ta trở về thôi!”
Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Lý Tiến, trên khuôn mặt của Trần Viễn cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười hài lòng.
Nhưng ngay lúc anh muốn đem Tiêu Hân Hân rời đi, âm thanh của Lý Tiến lại đột nhiên vang lên.
“Bọn mày hãy chờ đấy, tao nhất định sẽ khiến cho chúng mày ngồi tù!”
“Phi, anh đang hù ai đấy hả? Vừa rồi nếu như không phải là tôi xuất hiện kịp lúc, bạn tôi đã bị anh làm nhục.
Nếu anh dám tố cáo tôi tội đánh người, tôi cũng sẽ đem chuyện anh cưỡng hiếp cô ta báo cho cảnh sát!”
Nghe được lời đe dọa của Lý Tiến, bước chân của Trần Viễn lúc này không khỏi ngừng lại, ánh mắt như điện, nhìn thẳng về phía hắn ta.
Nhưng lúc này, Lý Tiến lại chẳng lộ ra một chút lo lắng hay sợ hãi nào.
Ngược lại, trên khuôn mặt sưng húp của hắn còn lộ ra một nụ cười cực kỳ xấu xí.
“Ai nói là tôi cưỡng hiếp cô ta? Rõ ràng là cô ta đã tự nguyện theo tôi vào phòng.
Nếu cậu không tin, có thể nhờ bên khách sạn mở camera giám sát ra xem.”
Nghe được lời này của Lý Tiến nói ra, sắc mặt của Trần Viễn không khỏi cứng lại.
Đồng thời, ánh mắt của anh khẽ nhìn về phía Tiêu Hân Hân.
Lúc này, tinh thần của Tiêu Hân Hân đã phục hồi không ít.
Nghe được mấy lời trò chuyện của hai người bọn họ, cô cũng có phần nổi giận, chỉ tay về phía Lý Tiến mắng.
“Ai nói là tôi tình nguyện theo anh vào phòng? Anh rõ ràng là đang lợi dụng, muốn chiếm hữu tôi.”
Mặc dù lời nói của Tiêu Hân Hân nghe có vẻ rất tức giận.
Nhưng ai cũng nhìn ra được, bản thân của cô lúc này đã có phần chột dạ.
Dù sao, sự thật chính là những gì mà Lý Tiến vừa nói.
Thậm chí, hành động của hai người lúc đó còn có mấy phần thân mật.
Tất nhiên, đây là Tiêu Hân Hân vì mục đích cá nhân của mình, thế nên mới giả vờ đối xử với Lý Tiến như vậy mà thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới