Mật mã Kryptos
“Mẩu giấy? Lão đại, ý anh là trước đó anh cũng từng nhận được một mẩu giấy giống hệt như vậy?!”
Lúc này, Tiểu Trần nghe được lời nói của Trần Viễn không khỏi tỏ ra kinh ngạc, đưa mắt nhìn về phía anh.
“Đúng vậy, các cậu hãy tự xem đi!”
Trần Viễn cũng không có ý định giấu giếm, anh trực tiếp đem lấy hai mẩu giấy mà mình đã nhận được từ người phụ nữ bịt mặt, đưa ra cho hai người Tiểu Trần và Phi Hổ cùng xem.
Cầm lên hai mẩu giấy của Trần Viễn đưa đến, Phi Hổ chỉ lật lên lật lại một hồi, sau đó liền lắc đầu, trong miệng còn lầu bầu nói ra.
“Đây là cái thứ đồ chơi quỷ quái gì? Làm sao bên trong lại không có chữ viết?!”
Đối với một người chỉ ưa thích dùng vũ lực hơn là động não như Phi Hổ mà nói, thì nhìn thấy hai mẩu giấy ở trước mặt hoàn toàn không có một chút hứng thú nào.
Phi Hổ chỉ xem qua một lượt, liền ném nó trả lại cho Trần Viễn.
Thế nhưng, lúc này ánh mắt của Tiểu Trần lại lộ ra mấy phần khác lạ.
Cậu ta chăm chú nhìn lấy hai mảnh giấy này một hồi rất lâu.
Sau đó, cậu ta đột nhiên đem cả hai mẩu giấy cầm đến, giơ lên ngay phía trước mặt của mình.
Qua một lúc lâu sau, Tiểu Trần mới đem hai mẩu giấy này đưa lại cho Trần Viễn.
Chỉ có điều, bên trong ánh mắt của cậu ta lúc này lại tỏ ra vô cùng nghiêm túc.
“Lão đại, anh đã từng bao giờ nghe nhắc đến một loại bút tàng hình hay chưa?”
“Bút tàng hình?!”
Nghe Tiểu Trần hỏi một câu như vậy, trong lúc nhất thời Trần Viễn không khỏi lộ ra sững sờ.
“Đúng vậy, đây là một loại bút được sử dụng bằng mực tàng hình.
Chữ viết của nó chỉ hiện lên ngay lúc khi viết, sau đó lập tức liền biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng mà, nếu như anh dùng đèn laze có chứa tia UV, trực tiếp rọi lên trên mặt giấy.
Thì lúc đó, chữ viết ở trên mặt giấy đó sẽ hiện ra.
Đây là một loại phương thức dùng để ẩn giấu tin tức đã từng xuất hiện vào nhiều thế kỷ trước.
Hiện nay đã được cải tiến, để trở thành một vài câu đố bí ẩn, mang tính thú vị.”
Vừa nói, Tiểu Trần vừa lục lọi lấy bộ đồ nghề mang theo ở trong ba lô.
Sau đó, qua một hồi tìm tòi hết sức chăm chú.
Cuối cùng, từ trong ba lô của mình, Tiểu Trần mới lấy ra một cây bút, so với bút viết bình thường cũng không có khác biệt gì mấy.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều lộ ra ánh mắt chờ mong, nhìn về phía cậu ta.
“Đây là cây bút tàng hình mà em vừa mới nhắc đến.
Mọi người có thể tự mình kiểm tra qua.”
Đem cây bút bi giơ lên ở trước mặt, lúc này Tiểu Trần mới bấm lên một cái nút ở phía trên nắp bút.
Ngay lập tức, một màn vô cùng đặc sắc hiện ra ở trước mặt của mọi người.
Chỉ thấy, từ phía trên nắp bút phát ra một tia laze màu tím.
Mà tia ánh sáng này vừa mới soi lên trên mặt giấy màu trắng.
Ngay lập tức, phía trên mẩu giấy vậy mà hiện ra một đoạn văn tự, với những chữ cái được sắp xếp một cách lộn xộn với nhau.
“Cái này?!”
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía những dòng ký tự vô cùng phức tạp xuất hiện ở trên mẩu giấy trắng.
Chỉ có điều, lúc này Tiểu Trần hơi nhíu mày một chút.
Sau đó, cậu ta có chút khó khăn, nói ra.
“Đây là một loại mật mã, nó có tên là Kryptos, đã từng được nhà điêu khắc Jim Sanborn đặt tại tổng hành dinh của Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) ở Langley, bang Virgina.
Nội dung của những ký tự ở trên mẩu giấy này, có ý nghĩa đại khái là: “Màn đêm buông xuống, trên dòng sông tĩnh lặng của lịch sử, ánh trăng sẽ chiếu rọi toàn bộ thế gian.”
Nghe Tiểu Trần từng chữ từng chữ phân tích ra mật mã ở trên mẩu giấy trắng.
Lúc này, toàn bộ mọi người ở đây, kể cả là Trần Vễn đều lộ ra một vẻ kinh dị, không thể nào có thể diễn tả ra được.
“Mấy thứ này, có ý nghĩa gì?”
Phi Hổ là người đầu tiên lên tiếng.
Cậu ta cảm thấy những gì mà Tiểu Trần vừa mới giải thích thật sự so với lúc không có giải thích còn muốn phức tạp hơn.
“Cái này?!”
Thấy Phi Hổ dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía mình, Tiểu Trần lúc này cũng bắt đầu rơi vào trầm tư.
Kỳ thật, vừa rồi sau khi đem mật mã ở trên mẩu giấy thứ nhất giải ra, chính cậu ta cũng không quá chắc chắn với những gì mà mình đã mở khóa.
Chỉ có điều, Tiểu Trần cũng không biết phải giải thích như thế nào để cho mọi người hiểu.
Cậu cảm thấy, khả năng giải mã của mình cũng không kém như vậy mới phải?
Thế nhưng, còn không đợi cho Tiểu Trần trầm tư, Trần Viễn đã lần nữa đem mẩu giấy thứ hai đưa cho cậu ta.
Sau đó, anh mới thấp giọng nói ra.
“Cậu cũng giúp tôi giải mã nó đi!”
Nghe Trần Viễn đưa ra yêu cầu, Tiểu Trần lúc này cũng đã lấy lại tinh thần.
Bạn đang đọc bộ truyện Ẩn Long tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ẩn Long, truyện Ẩn Long , đọc truyện Ẩn Long full , Ẩn Long full , Ẩn Long chương mới