"Có muốn đến sân sau chơi hay không, chỗ đó còn có xích đu và xe đẩy nhỏ còn vui hơn nơi nhàm chán này nhiều"
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tiểu Kha gật đầu, cậu cũng không muốn ở lại trong bữa tiệc nhàm chán này nữa.
Dù sao thì cậu cũng đã no bụng rồi cho nên không còn gì để làm nữa.
Cố Thiển Nguyệt lôi kéo Tiểu Kha chạy ra sân sau gào thét, những người lớn trên đường vội vàng né tránh.
Trong đó có một người phụ nữ trung niên không nhịn được mà quát lớn.
"Con cái nhà ai mà không chịu nhìn ngó đường, suýt chút nữa là đã đụng phải người khác rồi.
Câu nói này lập tức thu hút ánh mắt kỳ lạ của mọi người, như thể họ đang nhìn một kẻ ngốc.
Chồng của người phụ nữ là một ông chủ trong Ma Đô này, nếu không họ làm gì có tư cách tiến vào địa điểm này.
Chồng của bà ta phát hiện vợ mình đã nói sai nên nahnh chóng che miệng bà ta lại.
Người phụ nữ thậm chí còn tức giận hơn, bà ta cắn tay người đàn ông một cách dữ dội và chỉ tay mắng ông ta là đồ điên ở trước mặt bao nhiêu người.
Người đàn ông cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa nên đã tát vào mặt bà ta.
"Một trong hai người đó là cô chủ nhỏ nhà họ Cố, người còn lại là cậu chủ nhỏ nhà họ Vương, bình thường ở nhà khóc lóc om sòm tôi còn không thèm nói, bây giờ đang ở chỗ này mà bà còn không biết kiềm chế bản thân mình!"
Trong lúc sự việc náo loạn, những người vây xem chỉ trỏ vào họ, cuối cùng hai người họ trực tiếp rời khỏi bữa tiệc nhà họ Cổ.
Sân sau nhà họ Cố.
Hôm nay là ngày trăng tròn, ánh trăng không sáng cũng không tối, với sự trợ giúp của dải đèn trang trí và đèn ở sân sau, hai người họ vẫn có thể nhìn rõ đường.
Tiểu Kha hào hứng ngồi trên xích đu, Cố Thiền Nguyệt chạy đến phía sau đẩy xích đu cho cậu.
"Ù u..."
Xích đu bay rất cao, lên xuống rất vui, gió khẽ thổi qua làm cho khuôn mặt của hai người trở nên lạnh lẽo.
Một lúc sau, đến lượt Cố Thiền Nguyệt ngồi trên xích đu.
Tiểu Kha chỉ cần nhẹ nhàng đẩy một cái là xích đu có thể bay thật cao rồi.
"A! Tiểu Kha, chậm lại một chút, sợ qua.
Tiểu Kha lại phải giảm đi một phần sức lực thì mới có thể làm cho xích đu bay thấp hơn một chút.
Sân sau vang vọng tiếng cười đùa của trẻ con, một lúc sau khi đã chơi đùa mệt mỏi, hai người họ lập tức ngừng lại.
Ngồi trên bậc thềm, hai người cùng nhau nhìn vầng trăng trên bầu trời.
Cố Thiển Nguyệt ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của mình và hỏi Tiểu Kha.
"Tiểu Kha, chị sắp đi học rồi, còn em thì sao?"
"Đi học?"
Tiểu Kha lắc đầu, cậu vừa mới về nhà nên vẫn chưa đến trường báo danh.
"Vậy là em không đi học à? Lên bốn là chị đã phải đi học mẫu giáo rồi đấy! Bây giờ chị đã học lớp hai rồi."
Cố Thiền Nguyệt nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên và tự hào nói.
Sau khi suy nghĩ một chút, hình như chị gái cậu đã nói là trường học sẽ khai giảng vào tháng 9, bây giờ mới là đầu tháng 8, còn một tháng nữa.
Xem ra đến khi về nhà cậu phải bàn bạc chuyện đi học với chị gái rồi, nếu không cậu sẽ thua xa người khác rất nhiều.
Ở truyen.azz.vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..
Tiểu Kha đang suy nghĩ như vậy, đột nhiên cậu phát hiện ra có một điều gì đó rất bất thường, như thể cậu đang bị một con rắn độc nhằm tới.
"Không ổn rồi!"
Tiểu Kha lập tức kéo Cổ Thiền Nguyệt đứng dậy đi ra chỗ khác.
Vèo!
Bạn đang đọc bộ truyện Ăn Mày Tu Tiên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ăn Mày Tu Tiên, truyện Ăn Mày Tu Tiên , đọc truyện Ăn Mày Tu Tiên full , Ăn Mày Tu Tiên full , Ăn Mày Tu Tiên chương mới