Lục Hàn Thuyên hỏi nhỏ: "Mua cho tôi à?"
Lâm Diệp bĩu môi, tặng anh một câu: "Nằm mơ đi!"
Rời khỏi vị trí bên cạnh Lục Hàn Thuyên, Lâm Diệp đi đến nhận lấy cốc cà phê trên tay Lĩnh Niệm: "Cảm ơn em!"
Cô bé cười nụ cười hồn nhiên, Lĩnh Niệm liếc nhìn Mã Thương Tranh đau lòng ngồi ở trên ghế, khẽ nói với Lâm Diệp: "Cô Lâm! Em không biết có nên nói không!"
"Theo cô, cô trả tiền lại cho!" Lâm Diệp không muốn làm liên lụy Lĩnh Niệm, bây giờ hung thủ có thể ở rất gần, nếu như nói gì đó khiến hung thủ để ý sẽ có nhiều vấn đề phát sinh.
Mà Lĩnh Niệm đã cho Lâm Diệp một tín hiệu xanh, cô càng phải hành xử cẩn trọng.
Kéo Lĩnh Niệm rời khỏi hiện trường đến một giảng đường cách đó không xa.
Lâm Diệp tựa vào bàn học nhìn Lĩnh Niệm ngồi trên bục giảng.
Hai người cách nhau không xa, nhưng đủ để Lâm Diệp nhìn thấy toàn biểu cảm của cô nữ sinh.
"Hôm qua, lúc em về ký túc xá đã vô tình nhìn thấy Phùng Ti Ti và Mã Thương Tranh cãi nhau.
Bọn họ ở dưới ký túc xá, nói chuyện rất lớn, hình như cãi nhau vì một người đàn ông."
"Sau đó thì sao?"
Lĩnh Niệm suy nghĩ một chút: "Sau đó, Phùng Ti Ti nói cái gì mà..."
Lĩnh Niệm bắt đầu kể lại câu chuyện tối hôm qua cho Lâm Diệp, bởi vì chỉ mới một hôm nên Lĩnh Niệm nhớ rất rõ quá trình.
Đêm đó, Lĩnh Niệm tan làm ở cửa hàng tiện lợi liền trở về phòng để kịp giờ ký túc xá đóng cửa, đã vô tình nhìn thấy hai cô gái ở dưới cổng ký túc xá cãi nhau.
Ban đầu Lĩnh Niệm cũng không để tâm, nhưng bọn họ cãi nhau rất lớn vậy mà xung quanh lại không có ai ngăn cản hay đứng ra giải quyết.
Lĩnh Niệm đứng cách họ không xa, ở một góc nhìn thấy Phùng Ti Ti hất tay Mã Thương Tranh.
Phùng Ti Ti quát Mã Thương Tranh: "Là do cậu không có năng lực nên đừng trách tôi!"
Mã Thương Tranh gần như là muốn khóc, níu lấy cánh tay Phùng Ti Ti: "Ti Ti, cậu biết rõ Khương Hạo là người yêu mình...tại sao...!sao cậu còn làm vậy?"
Phùng Ti Ti bĩu môi, mỉa mai nói: "Mã Thương Tranh, cậu có biết trông cậu hèn mọn đến mức nào không? Cậu là bạn gái Khương Hạo, vậy mà một chút sở thích cùng nguyện vọng của anh ấy cũng không thực hiện được!"
"Mình..."
"Cậu ấy à!" Phùng Ti Ti khinh bỉ, điểm ngón trỏ lên trán Mã Thương Tranh rồi gằn giọng: "Không thỏa mãn được anh ấy, thì để tôi thay cậu làm! Tôi cũng đâu có lấy danh phận bạn gái của cậu!"
Phùng Ti Ti nắm lấy cằm nhỏ của Mã Thương Tranh kéo lên, nói xong liền hất sang một bên.
Thái độ cực kỳ đanh đá.
Mã Thương Tranh đã xuống nước hết cỡ, vẫn mong muốn Phùng Ti Ti trả lại bạn trai cho mình.
Với một người đàn ông được nhiều cô gái vay quanh như Khương Hạo, sẽ không hiểu được Mã Thương Tranh đã phải chịu áp lực thế nào khi quen anh ta.
Mấy cô gái lại còn trẻ, yêu vào liền không biết suy nghĩ đúng sai.
"Chỉ vậy thôi sao?" Lâm Diệp hỏi Lĩnh Niệm.
Cô bé vẫn đang cố nhớ lại xem còn gì mà bản thân đã bỏ qua hay không, mấy giây im lặng, Lĩnh Niệm ngẩng lên: "Trước khi Phùng Ti Ti rời khỏi, còn nói với Mã Thương Tranh.
Nói cái gì mà...!"Cậu nên chết đi!" sau đó liền bỏ đi!"
"Em thấy Mã Thương Tranh rất giận dữ, hình như cậu ấy hôm đó không quay lại ký túc xá.
Mà Phùng Ti Ti cũng lên một chiếc xe sang rời khỏi!" Lĩnh Niệm nhớ đến lúc đó, lúc Phùng Ti Ti đi rồi Mã Thương Tranh giận đến nổi nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
Lĩnh Niệm cứ sợ hai người đó xảy ra xô xát, nhưng ai ngờ từ đầu đến cuối Mã Thương Tranh lại không ra tay, mặc cho Phùng Ti Ti nói gì cũng chỉ biết cầu xin.
"Được rồi! Cảm ơn em! Về những việc này, nếu cảnh sát không hỏi đến em tuyệt đối đừng nói với ai! Có biết không?" Lâm Diệp căn dặn xong chuẩn bị rời đi.
Lĩnh Niệm gọi cô lại, nhìn cô bằng ánh mắt buồn bã: "Cô Lâm! Cô đang bảo vệ em sao? Em sẽ gặp nguy hiểm đúng không?"
"Lĩnh Niệm!" Lâm Diệp bước đến vỗ vai Lĩnh Niệm, trấn an cô bé: "Là người học tâm lý, chúng ta biết rõ đối với những mối nguy hiểm, xác suất bị thương của chúng ta là bao nhiêu!"
"Cô Lâm! Nếu cô cần gì thì cứ nói với em!" Lĩnh Niệm vâng lời, cô bé này có thể nói là ngôi sao sáng trong bầu trời tâm lý, chỉ là kiến thức chưa đủ, tự tin chưa có.
Lâm Diệp gật đầu: "Được! Ra về cẩn thận!"
"Cô cũng cẩn thận!" Lĩnh Niệm tạm biệt Lâm Diệp, rời khỏi phòng học ra về.
Lâm Diệp quay lại hiện trường, lúc đi ngang qua một người trên hành lang, Lâm Diệp đột nhiên dừng bước.
Người đó không quay đầu lại, cứ liên tục bước đi về hướng Lĩnh Niệm đã chia tay Lâm Diệp trước đó không lâu.
Lâm Diệp sợ bản thân đã quá đa nghi nên không nghĩ gì liền quay về tìm Lục Hàn Thuyên.
Hiện trường có rất nhiều dấu chân, không thể xác định được chiều cao của hung thủ, càng không thể nói rõ là của ai.
Với sức chứa của hồ bơi, trong vòng một ngày cũng hơn cả nghìn sinh viên, lượng lớn người, muốn tìm gì đó cũng rất khó.
Với lời khai của Mã Thương Tranh, Lâm Diệp cũng được đọc qua một lần.
Tiểu Bạch hỏi Mã Thương Tranh gần đây Phùng Ti Ti có cãi nhau với ai, hay xích mích với ai về việc gì không, con bé bảo không có.
Lĩnh Niệm lại nói tối hôm qua còn thấy hai người họ cãi nhau.
Như vậy, Mã Thương Tranh đã nói dối.
Lời nói dối này cũng dễ hiểu, để bảo vệ chính mình Mã Thương Tranh có đủ khả năng làm việc đó, nhưng điều đó được xem là lời khai không đầy đủ.
Là khai báo không đúng sự thật.
Dù sao cũng không thể quy chụp một người có động cơ trở thành hung thủ, huống hồ Mã Thương Tranh chỉ mới hai mươi tuổi, tâm lý này mà giết người sẽ không có những lời khai như vừa rồi.
"Đội trưởng Lục! Phiền anh điều tra những người Phùng Ti Ti đã gặp thời gian này!"
Lục Hàn Thuyên nghe giọng nói thì quay đầu nhìn lại, Lâm Diệp vừa vặn đứng bên cạnh anh.
"Cà phê của cô đâu?" Lục Hàn Thuyên để ý ban nảy cô bé sinh viên kia mua cà phê cho cô, mà lúc này trên tay cô lại trống không.
Lâm Diệp nhìn lại tay mình, phát hiện cà phê đã biến mất.
Lúc nảy mãi nói chuyện với Lĩnh Niệm, cô quên mất phải lấy nó theo.
"Tôi bỏ quên ở phòng học rồi!" Lâm Diệp buông một câu.
Bạn đang đọc bộ truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh!, truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! , đọc truyện Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! full , Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! full , Án Tình: Đội Trưởng Lục Chào Anh! chương mới