[*] Aftershave hay còn gọi là dung dịch sau khi cạo râu hoặc nước hoa sau khi cạo râu. Sau khi cạo râu thì đây là một bước quan trọng để dưỡng da và tạo sự cân bằng cho da.
Mặt A lại đỏ. Lỗ tai cũng đỏ. Cổ cũng đỏ. A cảm thấy mình sắp chín rồi.
Aftershave chết tiệt.
Đúng là cmn dễ ngửi.
15.
Nhưng quá muộn rồi.
A gỡ cánh tay B ra.
Đàn em M hoạt bát kia lại là cô gái mặt tròn đưa nước ở sân bóng rổ.
Vẫn còn có liên hệ à.
A cụp mắt xuống.
Là anh đơn phương mơ tưởng, sau khi sét đánh dính conditinhyeu, anh trằn trọc, anh rối rắm vô cùng.
Anh thích đôi mắt cún con long lanh kia, thích giọng nói khi B gọi mình là anh, thích cả những câu hỏi chuyện đầy lúng túng của B, điều này đã chữa khỏi sự khó chịu vì những lời nói ác ý, nhóm lên ngọn lửa trong trái tim nhỏ vụn lúc đêm khuya, làm anh cảm thấy mình được cần đến được chú ý, thậm chí là, được yêu.
Nhưng anh đã quên mất, B là trai thẳng, một tên trai thẳng đẹp trai từng có bạn gái là hoa khôi trong viện.
Anh phải quên đi thôi. Anh chuyển hướng trong ánh mắt hoang mang của cậu ta, tựa như con ruồi giấm mắt trắng chợt minh mẫn trước khi đi đời, cao hứng phấn chấn mà lao tới cái chết.
Đàn em M mờ mịt luống cuống: “Sao vậy anh?”
A bình tĩnh lại và lấy đồ ăn vặt trong ba lô ra.
“Anh của em nhờ anh mang tới cho em.”
Bạn cùng phòng chính là anh trai của đàn em M không quen biết này.
16.
A càng nghĩ càng giận, càng giận lại càng nghĩ.
Trai thẳng chẳng có gì tốt đẹp cả.
Giới gay không hề lừa chúng ta.
Đây chắc hẳn phải là một quyển tiểu thuyết ngược thanh xuân cẩu huyết nữ truy nam thời xưa rồi, và nó không nên có suất diễn của A.
A thậm chí còn không có tên, anh chỉ có thể được gọi là A thôi.
Là đàn anh hay là đàn em cũng không biết.
Ô mịa kiếp fuck o shit.
Ôm lấy mặt trời à:)
(*nghĩa là mong muốn một thứ không có được)
17.
“Anh trai của em? Cho em sao?”
Cô nàng buột miệng: “Có phải anh ấy làm chuyện gì có lỗi với em không vậy?”
Vẻ mặt A vẫn lạnh nhạt, nói năng rất khách sáo, “Anh không rõ lắm, anh thuận đường đi ngang qua nên mang giúp cho cậu ấy thôi.”
Trung tâm diễn tập của CLB Kịch cách thư viện và phòng phẫu thuật bao xa cơ chứ?
Không thể tiện đường thì cũng phải tiện đường.
Đàn em M mở túi đồ ăn vặt ra như con hamster, sau đó vô cùng chần chừ, “Nhưng mà em, bị dị ứng xoài mà…”
A nâng cằm lên, ra vẻ như không hề để ý chút nào.
“Vậy cho B đi.”
Trong lòng anh chua chua, trong miệng như nhét vào một quả quất xanh.
Dù thích thế nào, nhưng sai thời điểm, đặc trưng không hợp, đều là tự chuốc lấy khổ cực cả.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!