Đêm đã khuya, Trình Gia Gia ngủ cực kì không ổn định
“A…”.
Cô phát ra tiếng kêu thì thào sợ hãi.
Trong mơ, cô thấy Ngụy Thế vô tình nói với cô, hắn đã yêu người con gái khác, hy vọng có thể chia tay êm đẹp.
Tim cô như bị bóp nghẹt, nhìn bóng hình kia càng ngày càng đi xa, “Đừng đi, đừng đi!”.
Ngụy Thế là học trưởng ở trường đại học, cô vừa vào trường đã biết hắn, hắn đã công hạ cô với những lời nói ngon ngọt, cô lâm vào điên cuồng yêu say đắm.
Hai người yêu nhau hai năm, sau khi hắn tốt nghiệp đại học đã ra nước ngoài đào tạo sâu bởi không có điều kiện quan hệ của gia đình.
Bởi vì nhà hắn nghèo, bị hắn dụ dỗ, cô không chỉ đem tiền riêng của mình, còn đem cả quỹ giáo dục cố định mà cha mẹ cấp, toàn bộ vô điều kiện trả tiền để hắn dùng làm phí sinh hoạt khi xuất ngoại.
Kết quả sau nửa năm liền, cô nhân dịp nghỉ đông muốn đi Mỹ thăm hắn, hắn lại ngăn trở cô đi Mỹ, cuối cùng mới lộ ra hắn đã có bạn gái khác.
“Anh có bạn gái? Vậy em thì sao?”.
Cô kinh hoảng vô thố, cô còn ở Đài Loan một lòng chờ đợi hắn học hành về nước, cô một lòng hy vọng hắn có thể có thành tựu, để cha mẹ trước phản đối phải nhìn hắn bằng cặp mắt khác xưa.
“Anh xin lỗi, anh thật sự không thể yêu em”.
Thông qua webcam của mình cũng có thể nhìn thấy biểu hiện quyết liệt vô tình của hắn.
“Em cứ thế đợi anh, vô điều kiện đem tiền sở hữu cho anh đi học, anh sao có thể đối với em như vậy?”.
Cô không thể tin được người đàn ông cô yêu, người đàn ông mỗi ngày nói lời ngon ngọt bên tai cô, vậy mà nói ra những lời như vậy!
“Nhà em có tiền, số tiền này không đáng bao phải không? Sau này anh có năng lực sẽ trả lại cho em”.
Vẻ mặt của hắn tuy mang theo áy náy, vẫn không thể giảm bớt nỗi đau của cô.
“Cô ta là ai? Cô ta là ai?”.
Cô xuyên qua microphone, không khống chế được gào thét lớn.
” Một người con gái có cùng xuất thân với anh, thuộc tầng lớp nghèo”.
Hắn sâu kín nói.
“Chẳng lẽ anh chưa từng yêu tôi?”.
Cô lớn tiếng hỏi.
“Có yêu! Anh thật sự có yêu em, nhưng chúng ta khác nhau rất xa, em là thiên kim tiểu thư! Anh không muốn phải nhìn mặt em mà sống, không muốn dùng tiền của em mãi, anh lại càng không muốn mọi người giễu cợt anh cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, anh cũng có lòng tự trọng của đàn ông, không thể để mọi người nghĩ anh và em yêu nhau, là vì thiếu ý chí phấn đấu ba năm”.
Hắn khẩu khí ngạo nghễ, cô phân không rõ thật giả, nguyên có tiền của là cô sai, cô là thiên kim tiểu thư là cô có tội.
Cô giãy dụa, đau khổ, cô từng không để ý lòng tự tôn mà cầu xin hắn đừng chia tay, tất cả những cuộc gọi đường dài quốc tế, những bức thư điện tử cô viết, hắn không những coi chúng không hề có giá trị, mà còn hoàn toàn không có cảm giác nào.
Hắn còn nói hắn không muốn phải phục vụ đại tiểu thư, với người con gái kia cùng cảnh ngộ xuất thân, đấy mới chính là tư tưởng chân chính chọn phụ nữ của hắn.
Cô gần như từ sự sống đẩy xuống cõi chết, đối với tình yêu đã hết hy vọng, gả cho ai cũng đều như nhau, dù sao người khác thích cô cũng vì tiền của nhà cô, cô sẽ gả cho người nhiều tiền hơn mình, như thế đối với gia đình cô còn hữu ích.
“A…”.
Cô trằn trọc, ngủ bất an.
Nếu đã muốn chia tay với cô, vì sao hắn còn xuất hiện trước mặt cô, hắn cuối cùng muốn nói chuyện gì với cô?
“Giai Giai … Giai Giai …”
Một giọng nói trầm thấp ôn hòa bên tai cô vang lên, chiếc đèn bên giường bật lên, một bàn tay to giữ vai cô run rẩy.
“Giai Giai … Giai Giai ….”.
Một tiếng thanh la lên, làm cho cô bừng tĩnh khỏi ác mộng.
Cô chậm rãi mở to mắt, vừa thấy trước mắt một khuôn mặt tuấn tú, “Anh … Trần Phong Vũ?”.
Cô nhất thời chưa hồi phục tinh thần.
“Em làm sao vậy? Gặp ác mộng à? Sao kêu lớn vậy?”.
Anh thần sắc hiện rõ quan tâm.
Cô nhìn lên mới phát hiện, hai người tư thế rất mờ ám, anh nửa người trên cơ hồ áp sáp ngực của cô, cô vội vàng ngồi dậy trên giường, cố tình tạo khoảng cách.
“Tôi … tôi chỉ gặp ác mộng”.
Cô day day thái dương.
“Làm ầm đến anh ah?”.
Nhìn hành động của cô, cô quả thực sợ đụng chạm của anh sao? “Tôi nghe thấy tiếng em kêu, em kêu rất lớn, nghĩ xảy ra chuyện gì, nên tôi mới vào phòng xem”.
Hàm ý của anh rất rõ ràng, anh không phải cố ý muốn đột nhập vào phòng cô.
Nghe anh nói như vậy, cô mới thấy mình phòng bị quá mức, nếu anh muốn đối với cô thế nào, sớm có thể xuống tay, không cần chờ đến giờ phút này.
“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi”.
Cô chậm rãi thở nhẹ.
“Không có gì, mơ thấy gì sao? Nhìn em sợ hãi như vậy.” Anh cũng không có tiến thêm động tác nào, như trước ngồi bên giường.
“Không có gì”.
Cô lắc đầu.
Thấy cô không chịu nói, anh cũng không gạn hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng, truyện Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng , đọc truyện Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng full , Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng full , Anh Chồng Bên Gối Lạnh Lùng chương mới