“Tôi chỉ đề nghị một cách để anh không phải liên lụy đến Phi Nhi nữa thôi, có vấn đề gì sao?”, Lưu Gia Ấn khôi phục lại tư thế nghiêm túc, khẽ nhướn cằm lên, nhìn xuống Trần Hạo.
Trần Hạo bật cười, lặp lại câu nói của Lưu Gia Ấn: “Có vấn đề gì?”
Vừa nói xong, Trần Hạo đã bộc phát, đá một cước vào giữa ngực Lưu Gia Ấn!
Đừng nói đến việc đây là sức lực bộc phát, cho dù Lưu Gia Ấn có thủ thế sẵn thì cũng không chặn được cú đá này.
Chỉ thấy tên nhà giàu quần là áo lượt đó bay thẳng ra ngoài.
Hắn ta bay ra xa mấy mét, rồi đâm thẳng vào tường, đầu óc mơ hồ, người mềm oặt, dựa vào tường.
“Anh trả lời câu của tôi trước đã, anh muốn đưa tôi đến sông Hộ Thành hay là viện điều dưỡng?”, Trần Hạo xoay khớp cổ, sải bước đến trước mặt Lưu Gia Ấn.
Anh nắm cổ áo của hắn ta, xách hẳn người Lưu Gia Ấn lên!
Lưu Gia Ấn bị đánh đến mông lung, phần bụng đau nhức, quanh đầu toàn tiếng ong ong mơ hồ.
Hắn ta không thể tin nổi là Trần Hạo lại dám ra tay!
Bạch Phi Nhi cũng kinh hãi đứng tại chỗ.
Từ lần đầu gặp Trần Hạo, anh luôn mang dáng vẻ ngốc nghếch, trí tuệ chỉ bằng đứa trẻ mấy tuổi, còn không nói rõ thành tiếng.
Trần Hạo lúc này lại mạnh mẽ vô cùng, mỗi một cử động đều tràn đầy sức mạnh.
Mà Trần Hạo cũng không cho bọn họ kịp phản ứng, giơ tay lên tát cho Lưu Gia Ấn mấy cái.
“Trả lời tôi!”, Trần Hạo sầm mặt lại, như kiểu Lưu Gia Ấn mà không trả lời thì sẽ bóp chết hắn ta luôn.
Lưu Gia Ấn bị Trần Hạo bóp cổ, mặt đỏ bừng hết lên, nhưng lại nói không ra lời.
“Xem ra là anh không trả lời tôi đâu hả! Vậy thì để tôi thay anh nói nhé.
Muốn giết tôi phải không? Nhưng nước sông Hộ Thành lại không làm tôi ngạt chết đấy, có mừng không nào?”
Lưu Gia Ấn điên cuồng vùng vẫy, nhưng Trần Hạo đã bóp cổ hắn ta, còn nâng hắn ta lên một độ cao cách mặt đất 30cm.
“Có vẻ là mừng lắm đấy! Chân tay nhảy múa hết rồi đây này! Anh nghĩ tôi là hòn đá vướng chân phải không? Muốn giết tôi để bò lên giường Bạch Phi Nhi phải không? Năm lần bảy lượt đều thất bại, còn muốn tiếp tục à? Giường của Bạch Phi Nhi hấp dẫn đến thế sao?”
Giọng của Trần Hạo hơi khàn, ánh mắt lạnh lùng như một người máy, không có chút cảm xúc nào của con người.
Lời nói thẳng thắn này khiến Bạch Phi Nhi ngại ngùng đỏ mặt, đồng thời cũng hồi thần lại.
Mắt Lưu Gia Ấn đã lồi hết cả ra, hít vào nhiều nhưng không thở được ra, rõ ràng là dấu hiệu của khó thở.
Bạch Phi Nhi vội vàng đi tới, nói nhỏ: “Trần Hạo, anh thả anh ta ra đi!”
“Thả ra? Anh ta muốn lấy mạng của tôi kìa!”, Trần Hạo khẽ dùng sức, khiến Lưu Gia Ấn bắt đầu co giật.
Việc đầu tiên mà anh làm sau khi trở lại bình thường sẽ là bóp chết Lưu Gia Ấn sao? Dám lắm chứ!
Bạch Phi Nhi cực kỳ chấn động, Trần Hạo trước mặt cô xa lạ đến đáng sợ! Nhưng so với lúc ngốc nghếch thì Trần Hạo thế này mới giống đàn ông!
Bạch Phi Nhi không ngu ngốc, cô có thể đoán được đại khái sự việc từ những gì Trần Hạo nói.
Nhưng Lưu Gia Ấn không được phép xảy ra chuyện, càng không được phép xảy ra chuyện tại biệt thự nhà họ Bạch!
“Anh thả anh ta ra đã rồi tính!”, Bạch Phi Nhi lặp lại lần nữa, giọng nói càng thêm hoảng loạn.
Trần Hạo nhíu mày, rồi ném Lưu Gia Ấn xuống.
“Hít...!Hà...”, Lưu Gia Ấn chẳng quan tâm cái thân đau mà chỉ hít thở thật nhiều.
Một lúc sau hắn ta mới hô hấp được, vừa mở miệng ra là định mắng chửi.
Nhưng lời nói vừa đến miệng thì đã phải kìm lại vì nhìn thấy ánh mắt của Trần Hạo.
Trần Hạo không những không còn ngu ngốc nữa mà còn trở lên mạnh mẽ kinh khủng! Nếu Bạch Phi Nhi không nói đỡ thì chắc là hắn ta đã bị bóp chết rồi!
Nghĩ đến đây, Lưu Gia Ấn mở miệng rồi lại khép lại, không dám nói một chữ nào!
“Cút!”, Trần Hạo nhìn cái dáng vẻ đó của Lưu Gia Ấn mà ghét bỏ không thôi.
Cái loại háo sắc này thế mà dám sỉ nhục và làm hại anh năm lần bảy lượt!
Còn Lưu Gia Ấn và nhà họ Lưu, Trần Hạo cũng không hề có ấn tượng tốt gì.
Hôm nay đúng là không tiện, nhưng sau này nhà họ Lưu mà còn dám làm gì nữa thì đừng trách anh ác!
Trần Hạo của hiện tại chính là chiến thần sát phạt quyết đoán của ban đầu, là vương giả danh chấn thế giới ngầm.
Chứ không còn là tên ngốc mặc người sỉ nhục như trước nữa!
Lưu Gia Ấn nhìn sang Bạch Phi Nhi, thấy cô đang lơ đãng, rõ ràng là đang sốc vì sự thay đổi của Trần Hạo, bèn cun cút chạy ra ngoài mà không nói thêm lời nào nữa.
Lúc chạy ra đến cửa, hắn ta mới độc đoán quay lại nhìn một cái.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Chồng Khờ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Chồng Khờ, truyện Anh Chồng Khờ , đọc truyện Anh Chồng Khờ full , Anh Chồng Khờ full , Anh Chồng Khờ chương mới