Tối hôm đó Đổng Uyên về rất muộn.
Phải gần một giờ sáng mới lén lút vào trong nhà thông qua bờ tường nhà hàng xóm.
Bố mẹ cô ta khá nghiêm khắc nên những lúc như này đều thật cẩn thận.
Có điều do họ hay xích mích nên không bao giờ để tâm đến con gái mình.
Thế nên Đổng Uyên luôn ra vào nhà theo cách này mỗi khi đi chơi muộn.
Lúc cô ta lên giường nằm đã hơn một giờ sáng.
Nhưng Đổng Uyên không lên giường để ngủ mà là để bấm điện thoại.
Tin nhắn của cô ta không khi nào không có.
Hầu hết là phản hồi về bức ảnh kia.
" Gì đây lũ khốn này?! Bạn bè mới của tao mà chúng mày dám chê tao giả trân?! Thật éo nói nổi.
"
Trả lời xong hết đống tin nhắn ấy thì cô ta ném mạnh chiếc điện thoại qua một bên rồi ụp mặt xuống gối tính đi ngủ.
Tiếng ting ting thông báo có tin nhắn mới vang lên.
Mà Đổng Uyên không chịu được nếu không rep hết lũ bạn của cô.
" Lần này là đứa nào phá giấc ngủ của tao đây? "
Là tin nhắn từ một người em họ của Đổng Uyên.
Hai người họ khá thân nên luôn trao đổi tin tức cho nhau.
Thậm chí hai người này còn giao dịch mua bán trên cuộc trò chyện của mình nữa là.
" Cái này là...!"
......................
Tuần này đến phiên Tần Nhiệm và hai bạn bên cạnh ở lại trực nhật dãy hành lang tầng ba phía Nam.
Do bác lao công phụ trách bên đây đột ngột bị bệnh lao nên học sinh phải thể hiện lòng biết ơn bác bằng cách quyét dọn thay.
Cô là người đến sớm đầu tiên nên hiếm khi phải ở lại.
Hai bạn ngồi cạnh sẽ phải trực lúc về nếu cô trực lúc đi.
Được cái ma xui quỷ khiến làm sao khiến cô đi học trễ đúng ngày hôm nay.
Do đó ngay khi đến lớp, cô đã cắm cúi xin lỗi hai bạn còn lại.
Họ cũng chỉ cười và bỏ qua.
Sau vụ hôm qua thì Tần Nhiệm không muốn gặp lại cô bạn Đổng Uyên nữa.
Tính cách và tư tưởng của hai người quá đỗi khác nhau, thực sự không thể làm bạn.
Mà can đảm của cô lại chưa nổi một lít nên không dám nói thẳng mặt.
Đành chơi trò tìm người quen thôi.
" Tần Nhiệm.
Tần Nhiệm.
"
" Ơ dạ! "
Một giọng nói phá đứt mạch suy nghĩ của cô làm cô giật mình nhìn quanh.
Đám bạn nhìn cô cười mà cười thầm.
Có người không ngại cười lớn làm cô ngượng chín mặt.
Cô giáo Khinh Tư đang đứng bên nhìn cô bằng ánh mắt dịu hiền:
" Cô xin lỗi vì làm ngắt quãng dòng suy tư của em..
nhưng bài học không thể nhảy vào đầu em nếu em không chủ động học.
"
" Em...em xin lỗi ạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới