Cô ngồi im trên cái ghế nhầy nhụa đó suốt mười lăm phút chỉ để cho chúng hành hạ thân xác mình không thương tiếc.
Chúng lần lượt đổ bột mì lên đầu của cô rồi tràn hết cả người.
Sau đó chúng bắt đầu đập thêm mấy quả trứng gà ung lên đầu cô.
Vân Nhi còn chuẩn bị cả một đống bánh kem từ bao giờ rồi ập hết lên đầu Tần Nhiệm.
Một con nhỏ khác lăn tăn chạy đến đặt mấy cây nến sinh nhật nên đầu cô rồi lùi lại cười khanh khách.
" Rồi.
Bánh sinh nhật đã xong xuôi.
Giờ ta chuẩn bị khúc ca hát sinh nhật nha Tần Nhiệm.
Cậu chuẩn bị được thổi nến trên đầu mình rồi đó.
"
Nói xong nó cười ha hả với đám bạn đáng kinh tởm của nó.
Bọn chúng tự mở nhạc rồi tự hát với nhau như thật với vẻ mặt vui mừng.
Tần Nhiệm cảm thấy thật may mắn khi đống bột mì đó khiến cô không còn thấy bộ mặt kinh tởm của bọn khốn nạn ấy.
Bỗng nhiên Vân Nhi ra hiệu tắt nhạc.
Nó chầm chậm đi đến chỗ của Tần Nhiệm rồi đạp mạnh vào người cô một cái khiến cô ngã ra sau.
" Chúc mừng sinh nhật con nhỏ khùng điên hèn mọn.
Đừng để tao bắt gặp mày ở trường mới.
Nếu không thì mày cứ bảo bố mẹ mua sẵn một cái quan tài là vừa.
CHẾT.
Tao quên mất.
Mày làm gì có bố mẹ nhỉ? Hahahhaha.
"
Bạch Vân Nhi cười khẩy rồi kéo cả đám đi mất.
Nơi này giờ chỉ còn mình Tần Nhiệm và đám côn trùng kêu ran trong các bụi cỏ.
Cô nhẹ nhàng đứng dậy rồi đi tìm con sông gần đó để thay quần áo cho sạch sẽ.
" May quá...cặp sách của mình không sao.."
Tần Nhiệm vừa nói vừa chỉnh lại quai cặp đã sờn cũ.
Cũng may bọn chúng không chú ý đến cái cặp này của cô.
Bằng không thì hôm nay cô nhất định không thể đến được Quảng Châu - nơi cô hi vọng có thể thay đổi vận mệnh của chính mình.
Nhưng cô không nhấc nổi người mình dậy được.
Cái đống nhầy nhụa này...không phải nhựa mít như cô vẫn nghĩ?
Hi sinh một cái quần đồng phục để đến được nhà vệ sinh của trường cũng thật khó khăn.
Chẳng may cô mà không cầm theo quần áo của mình thì không dám mường tượng sẽ có chuyện gì xảy ra.
Dù cho Tần Nhiệm có gội đi gội lại mấy lần thì đầu cô vẫn còn mùi trứng thối.
Bình thường Tần Nhiệm còn chẳng có gội đầu mà dùng chưa đừng nói là nước hoa?! Cô bắt đầu lo lắng vì không biết mình nên làm như nào.
Không thể để cái đầu đầy mùi như này đến bến xe bus được.
Càng không thể cứ như này mà đến Quảng Châu.
Dù không xinh đẹp nhưng ít ra nên sạch sẽ một chút.
Phải làm sao bây giờ...
Bộ não của cô đột nhiên đưa ra một ý tưởng.
Đó là một ý tưởng khá mạo hiểm nhưng cũng dễ dàng thực hiện nhất...
......................
" Cháu...chào dì ạ.
Dì ba có nhà không ạ? "
Tần Nhiệm nín thở gọi mụ dì ba của mình trước cửa nhà.
Cả ngôi nhà im phăng phắc.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới