" Bác gì ơi, cháu có thể hỏi cái này được không ạ..? "
Một giọng nói nghe rất quen bất ngờ gọi bà ta lại làm cô sững người.
Tiếng bước chân ục ịch kia đã ngưng lại.
Theo sau đó là tiếng bước của một đôi giày cao gót sang chảnh.
" Cô là ai đây? Chúng ta có quen nhau sao? "
" Ơ cô ơi..cháu chỉ muốn hỏi đường thôi ạ chứ không phải quen hay không quen..."
Cô gái ấy cười gượng đáp lại dì ba.
Mụ ta nhìn người trước mắt với ánh mắt dò xét rồi ra vẻ:
" Thế cô tính hỏi tôi cái gì? "
" Chuyện là cháu muốn đến bến xe bus để sang thành phố khác ấy cô.
Cháu phải đi đường nào thì mới đến được ạ? "
" Để xem...cô cứ đi thẳng đến ngã tư kia rồi quẹo sang bên trái.
Tiếp đó lại quẹo trái tiếp là đến.
"
" Cháu cảm ơn bác ạ.
Chào bác.
"
Cô gái cười gượng rồi cúi đầu cảm ơn bà ta.
Sau khi cô ấy đi mất thì mụ ta chỉ nhìn theo bóng lưng cổ mà cười khinh:
" Chắc người ngoại tỉnh đây mà.
Thảo nào cách ăn mặc rất không hơp thời.
Con gái lại đi ăn mặc như đứa con trai.
Sao mà dễ thương như Emily nhà mình được.
Phải ha! Mình phải bảo con nhỏ Tần Nhiệm kia nấu ăn cho con gái.
Hôm qua nó dám trốn việc đi chơi.
Nó mà về mình phải..."
Dì ba vừa đi vừa lẩm nhẩm trong miệng.
Với bộ não đã có tuổi thì chắc hẳn bà ta còn chẳng nhớ mình đi ra đây vì lí do gì.
......................
Tần Nhiệm giờ đã ngồi trên xe bus để lên thành phố Quảng Châu.
Cô đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen rồi trùm mũ áo hoodie kín mít, ngồi thù lù bên cửa sổ cuối dãy.
Cô mường tượng được rằng người kia là ai.
Lúc ấy cô định ngó đầu ra để xác minh lại.
Nhưng không.
Cô đã vùng chạy thật nhanh ra đến bến xe để rời khỏi nơi này.
Bản thân Tần Nhiệm nghĩ rằng mình không hề lưu luyến nơi này.
Cô không sinh ra ở đây.
Quảng Châu cũng chẳng phải nơi mà cô lọt lòng.
Quảng Đông mới là quê hương của Tần Nhiệm.
Nhưng với sức lực bản thân thì đi đến đó là điều không thể.
Hiện tại cô chỉ nên tập trung vào việc học tập để nâng cao học vấn, sau đó đến Quảng Đông để tìm kiếm một công việc.
Mục tiêu hiện tại của cô chỉ có thế.
Ấy thế mà khi bánh xe di chuyển, Tần Nhiệm bất giác quay đầu lại nhìn.
Nhìn thành phố này lần cuối ư..? Bỗng dưng cô thấy hơi chạnh lòng.
Và buồn.
Dù sao nó cũng gắn bó với cô hơn năm năm rồi.
Chuyến đi của cô còn dài nên cô quyết định chợp mắt một chút.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới