Đối với Chí Thần thì đó cũng là lần đầu tiên anh chở một cô nhóc sau lưng.
Anh vừa tự hào vừa vui sướng khi đã dụ dỗ thành công học sinh ngoan như Tần Nhiệm tham gia chuyến đi mạo hiểm này.
Nó càng khiến anh muốn phóng nhanh hơn để chứng minh bản thân với cô bạn ở sau lưng mình.
Cảnh vật trước mắt anh lướt qua trước khi anh kịp đưa chúng vào trong mắt.
Thứ anh để ý được chính là những " chướng ngại vật " đang cố tình chặn đường đua của chính mình.
Với người có kinh nghiệm như Chí Thần thì chuyện đó quá sức bình thường.
Đôi mắt anh bỗng chú ý lên bầu trời.
Từng đám mây mỏng nhẹ như làn khói trôi lơ thơ trên nền trời đen thẳm.
Trăng hôm nay có hình lưỡi liềm nhìn vừa kì cục vừa xinh đẹp.
Bóng đèn trong đầu anh phát sáng.
Chí Thần lập tức bẻ lái lên chiếc cầu cao vút mới xây dựng tên là UO.
…----------------…
" Rồi…để anh giúp em xuống nha." Chí Thần bỏ mũ bảo hiểm ra rồi bế cô xuống.
Mắt cô vẫn nhắm chặt, đôi chân run run đứng không vững trên đất.
Với cái tốc độ kinh hoàng đó mà cô vẫn còn sông trên đời này quả thực vi diệu.
Đầu cô hơi ong ong do đội mũ bảo hiểm lớn quá.
Phải mất một lúc sau Tần Nhiệm mới lấy lại tỉnh táo.
" Oa…sợ nhưng mà thích lắm ạ!! " Cô háo hức bày tỏ với Chí Thần.
Anh ta cười vô tư:
" Biết em sẽ thích mà.
Nhưng tôi nghĩ nên dừng lại chút cho em hoàn hồn lại.
Kẻo lại say quá ngất ra đó là tôi không cứu đâu nha! "
Bàn tay đối phương lại nhéo má cô theo phản xạ.
Cô hơi nheo mắt lại rồi đi chầm chậm ra phía mạn cầu.
Dòng nước dưới sông chảy xuôi dòng ra phía Đông.
Tần Nhiệm khá ngạc nhiên khi chúng không bị đông cứng lại như các con sông khác.
Bỗng đối phương bước chậm đến bên cô vỗ nhẹ vai:
" Tôi không muốn em nhìn xuống.
Nhìn lên trên bầu trời đi.
"
Tần Nhiệm ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đen thăm thẳm.
Trăng đêm nay không phải trăng rằm, mà là vầng trăng khuyết của một ngày không phải là đầu tháng.
Trăng khuyết, thành ra ánh sáng cũng không thể rực rỡ, rạng ngời như đêm rằm.
Nhưng nó vẫn có vẻ đẹp của riêng mình.
Dưới ánh sáng hiền từ ấy, cô có thể dễ dàng cảm nhận được ánh sáng của những vì sao như những viên kim cương nhỏ đính trên nên áo đen huyền kia.
Những tia trăng sáng nhạt nhòa và dịu dàng, ướp lên từng cành cây ngọn cỏ.
Đó là thứ ánh sáng chan hòa và đầy bao dung.
Mỗi khi nhìn thấy vầng trăng đêm, Tần Nhiệm lại cố nán lại để được chiêm ngưỡng nó.
Không chỉ vì vẻ đẹp của vầng trăng, mà còn vì những cảm xúc bình yên mà nó đem đến cho cô.
Hẳn Chí Thần cũng đang có cảm giác giống với cô.
" Trăng đẹp thật…nhưng không đẹp bằng trăng đầu tháng cho lắm.
" Chí Thần lên tiếng.
" Tại sao ạ?! "
" Vì khi đó tôi đã được đi cùng cô gái nhỏ mình yêu dưới ánh trăng tròn.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới