Do thi học kì xong nên đa số học sinh đều chưa muốn quay lại với sự nghiệp học hành vĩ đại của mình.
Vả lại đó cũng là dịp cuối năm nên tâm trí ai nấy cũng bay bổng.
Có thể ngoại trừ học sinh năm cuối.
" Kết quả cuối năm có vừa ý em không? Anh cứ tưởng năm nay sẽ vào những mảng đó nên mới quên ôn phần kia.
Em không giận anh chứ? "
Lăng Bạch Nhiên hồ hởi hỏi làm Tần Nhiệm hơi bỡ ngỡ.
Cô thoáng nở nụ cười thân thiện đáp lại:
" Có sao đâu anh.
Anh ôn cho em đỉnh lắm luôn ạ.
Do em sai mấy cái lặt vặt nên mới bị điểm kém thôi ạ.
"
" Cái tên kia sao lại cao điểm hơn em? "
" Ưm…ý anh là Vương Chí Thần? Anh ấy cố gắng hơn em nhiều đó anh.
Xong kiểu mấy môn như Toán Hóa lại hợp với ảnh hơn.
Em đoán thế.
"
" Thôi được… nếu em đã nói thế thì thôi.
"
Lăng Bạch Nhiên khẽ thở dài rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Cả hai đang ngồi ăn trưa cùng nhau ở sân thể dục.
" Hôm qua anh thấy tuyết rơi khá dày.
Cũng may trường ta về sớm nên không trễ giờ.
"
" Đúng ạ… em cũng nghĩ như anh.
"
" Thế là chúng ta tâm linh tương thông nhỉ? "
Bạch Nhiên khẽ nhìn cô mỉm cười.
Tần Nhiệm có hơi rung động khi bắt gặp ánh mắt dịu hiền đó của anh.
Cô lập tức nhìn thẳng cho mặt đỡ nóng ran lên.
Bỗng ngón tay anh chỉ vào chiếc bánh kẹp trong tay cô:
" Cái này em tự làm hả? Nguyên liệu nhìn khác quá… "
" Cái này là bác hàng xóm làm cho em ạ.
Em cũng không rõ bác ấy làm như nào nữa… Ngon lắm.
Anh có muốn thử không? "
Tần Nhiệm tươi cười chìa chiếc bánh còn nguyên vẹn sang trước mặt Lăng Nhiên.
Đối phương nhìn cô bằng đôi mắt ngạc nhiên:
" Anh ăn được luôn hả…"
" Haha.
Đương nhiên là được rồi.
" Tần Nhiệm cười rạng rỡ.
Lăng Bạch Nhiên bông thấy lòng mình rộn rã hơn bình thường.
Anh liền đưa tay cầm lấy chiếc bánh rồi bẻ nó làm đôi trước đôi mắt tròn xoe của cô.
" Đây.
Anh em mình phải chia nửa ra cho đều đúng chứ.
Em mới ăn có một cái thì làm sao no.
"
" Em cảm ơn ạ.
" Cô vui vẻ nhận một nửa chiếc bánh từ anh nhưng không ăn.
Khi Lăng Nhiên vừa ăn xong là cô chìa ra cho anh ngay.
Quả nhiên một nửa cái bánh với người háu ăn là chưa bao giờ đủ.
Bạch Nhiên quả thực càng giống người nhà của cô.
Giống như người anh trai quốc dân mọi nhà ao ước.
Cô luôn thấy một sự lạc quan đến lạ thường khi ở cùng Lăng Nhiên những lúc như này.
Bạch Lăng Nhiên ăn xong vẫn không khỏi sự ngại ngùng trên mặt mình.
Anh khẽ nâng kính lên rồi đưa cô một chai nước lọc nhỏ: " Cảm ơn em.
"
" Có gì đâu ạ.
À mà anh gọi em ra như này có chuyện gì không anh? Em nghĩ chắc người thông minh như anh chắc hẳn có cái gì đó rất sâu xa.
"
Bạch Nhiên nhìn cô thoáng qua rồi ngẩng đầu lên trời.
Có lẽ suy nghĩ của cô đã đúng.
Tần Nhiệm kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đối phương.
Anh thở dài: " Có lẽ em nói đúng.
Anh có chuyện muốn nói với em.
Mặc dù chúng ta chỉ quen biết nhau hơn tháng… "
" Không sao anh ạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới