Băng Băng và Chí Thần có dừng lại nói chuyện với nhau đôi ba câu trong khi cô đang bấm số của Tần Nhiệm.
Cơ mà nó lại có sẵn trong danh bạ làm Băng Băng có hơi bất ngờ.
" Em là bạn trai của…Tần Nhiệm nhỉ? "
" Chị có lẽ là người bảo hộ của nhóc đó đúng không? Bọn em chia tay rồi.
"
" Ừ…ừm.
" Chị ậm ừ đáp lại rồi bấm gọi điện.
" Chị có thể hỏi em tại sao em lại làm thế không? "
" Em ghét ông ta.
Em hận tên khốn đó đến tận xương tủy.
Mỗi ngày đều dằn vặt vì không thể tự tay đâm chết hắn.
Căn bản em đã định làm thế… Nhưng chị đã nhận vụ này.
Nói thẳng ra thì em có hơi phấn khích khi biết chuyện đó.
"
" Hóa ra em là người nhờ giáo viên A Sượng nhỉ? Thảo nào cứ là lạ… À mà chuyện chị muốn hỏi không phải cái đó! "
" Thế chị muốn hỏi cái gì? " Chí Thần nghiêng đầu thắc mắc.
" Thì…sao em đá đít bé nhà chị vậy?! Bộ nó có làm gì quá đáng với em hay sao mà làm thế với nó? Tội nghiệp con bé lắm luôn.
"
" Tít tít…người nhận tạm thời không liên lạc được.
Xin vui lòng gọi lại sau… "
Đã là lần thứ ba Băng Băng nghe câu nói đó từ phía tổng đài.
Cảm giác bất an hiện lên trong cô ấy.
" Chậc…sao thế nhỉ…? "
Chí Thần không những không trả lời câu hỏi của chị mà còn lạnh nhạt lấy lại điện thoại.
Anh ta nhìn chị với vẻ dửng dưng rồi đáp:
" Chuyện đó không liên quan đến chị.
Tốt hơn chị đừng nên nhúng tay vào chuyện của bọn em thì hơn.
"
Nói xong đối phương chỉ mỉm cười chào rồi bỏ đi.
Điều đó khiến Băng Băng hơi khó xử.
Rõ ràng ban nãy cả hai còn ăn ý trên tòa mà giờ cô lại chất vấn cậu ta như thế thật không thỏa.
" Chết tiệt…mình nên vào xe sạc điện thoại sau đó đi thăm trường một chuyến vậy.
Không biết hệ thống chữa cháy có hoạt động an toàn không… "
Thế là Băng Băng thở dài bước ra bên ngoài bãi đỗ xe.
Cô ấy không hề để ý rằng Chí Thần vẫn đứng đơ người ở đó cách chừng bảy mét.
Những bài đăng kia cuối cùng cũng xuất hiện trên trang của anh.
Nó không khác gì một cú đả kích cực mạnh cả.
" Thôi nào.
Cuối năm rồi mà nhóc vẫn còn nhiều rắc rối thế sao? ".
Chí Thần cười nhếch mép rồi chạy nhanh ra bãi đỗ xe, phóng con xe côn ga của mình đi mất hút trước khi chị Lý kịp nhận ra đó là anh ấy.
…----------------…
Đám học sinh năm hai và năm ba đã về với cả đống…cà chua.
Chúng cười hả hê cùng nhau khi trao đổi vấn đề chợ búa.
" Bọn chị phải trả giá cái đống này đó.
Còn chỗ này được cho vì nó hỏng rồi.
"
" Hay quá.
Thế này không sợ bị thiếu rồi.
Giờ chỉ cần ai đó canh chừng giáo viên và học sinh khác thôi.
Thanh Thanh, nay bạn con đó có đến không thế? "
Thanh Thanh ngẩng đầu lên tươi cười:
" Không đâu.
Vương Bất Thái và Giảo Quyên đã sang thư viện học còn cái con Tâm Ái l** kia thì đi du lịch rồi.
Bạn nó chỉ vỏn vẹn thế thôi.
"
" Hoạn nạn vầy mà chúng còn chưa thèm xuất hiện sao? Bạn bè tệ quá.
"
" Đừng có đùa.
Nó chửi cả bạn bè mình thì làm gì có ma nào đến cứu nó.
Loại này xứng đáng bị đuổi học chứ không chỉ ném cà như này đâu.
"
Thanh Thanh cười khẩy rồi nhìn sang cô.
Vẫn đang bất động giữa khán phòng rộng lớn.
Dường như cô cũng chẳng còn chút sức lực hay ý chí mà chống trả lại tất cả bọn chúng.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Đến Cùng Sao Đêm, truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm , đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm full , Anh Đến Cùng Sao Đêm chương mới