Cố Chiếu từ nhỏ đã không có mẹ, bà ngoại là kiểu phụ nữ bảo thủ truyền thống điển hình của thế hệ trước,từ nhỏ đến lớn, tất cả những kiến thức liên quan đến tình d*c đều là học trên lớp và phim điện ảnh.
Cô biết đây là cách mà sinh mệnh ra đời, là phương thức biểu đạt của tình yêu, là con đường mà mỗi cặp đôi nhất định phải đi qua, nhưng có thể là do trời sinh ngốc nghếch, cho dù cô biết đây là điều chắc chắn sẽ xảy ra, nhưng cô cũng chưa từng nghĩ đến một ngày nào đó bản thân sẽ thực hành nó.
Vậy nên khi Sở Viên Nguyên và Tống Giảo Mộng tò mò mà nhìn cô chằm chằm, cô đột nhiên có cảm giác mờ mịt.
“Mình...!Mình với Thẩm Quyết Tinh mới quen nhau chưa đến ba tháng...” Đây cũng là lần đầu tiên cô yêu đương, không biết các bước chính xác sẽ như thê nào, đã tới giai đoạn có thể làm chuyện này rồi sao?
“Vậy cậu muốn bao lâu mới thử? Ba năm?” Tống Giảo Mộng hiểu lầm ý cô, cho rằng cô e ngại tiến triển quá nhanh, “Cũng không phải chỉ mới quen được ba tiếng.
Tính từ cao trung đến giờ, hai người đã quen biết mười năm rồi, tính từ buổi họp lớp tính đến nay đã hơn năm tháng, hẹn hò cũng đã ba tháng rồi, cậu phải thử mới biết có tốt hay không, bây giờ vẫn có thể đổi, nhưng sau khi kết hôn mà muốn đổi thì phiền phức lắm.”
Sở Viên Nguyên vô cùng tán thành: "Ba tháng là đủ rồi, nếu cậu ấy thật sự không được, có chia tay cũng không quá đau lòng.”
Thái độ hai người bọn họ nói đến chuyện này vô cùng thẳng thắn, đến độ như đang nói chuyện về phim truyền hình, tiệm cơm tiệm cafe, rất thoải mái hào phóng, không chút e dè.
Thái độ như vậy trực tiếp ảnh hưởng tới Cố Chiếu, làm cho một dân thường không hiểu biết gì như cô cũng dám lớn mật hỏi một câu.
“Như thế nào mới tính là “được”?” Cô hỏi.
Tống Giảo Mộng và Sở Viên Nguyên liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời kéo ghế dựa của mình về hướng Cố Chiếu ba người tụ thành một khối, bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm của mình.
“Chỉ biết mỗi bản thân thì chắc chắn là không được.”
“Cậu ấy phải biết cách lấy lòng cậu...”
“Quá trình rất quan trọng, nhưng công tác chuẩn bị còn quan trọng hơn...”
Cố Chiếu bị một lượng lớn kiến thức xa lạ làm cho giật mình, nghe xong thì sửng sốt một lúc.
Hai người dốc túi mà dạy, nói đến nửa giờ.
“Thương Ương Gia Thố đã nói, cùng người yêu làm chuyện vui sướng, đừng hỏi là kiếp hay là duyên.
Những chuyện cần dạy đều đã dạy cậu rồi, là kiếp hay là duyên, phải thử qua mới biết được.” Tống Giảo Mộng đưa tay về phía Sở Viên Nguyên, muốn cô ấy lấy túi xách ra.
Sở Viên Nguyên và cô ấy là khuê mật nhiều năm, lập tức biết cô ấy muốn gì, bèn nhanh chóng lấy ví tiền từ trong túi xách, lấy ra hai gói vuông nhỏ màu hồng nhạt đưa cho Cố Chiếu.
Hai bao bì hình vuông này thực sự trông giống như bao tay dùng một lần, nhưng Cố Chiếu cũng không ngốc đến độ cho rằng đây thật sự là bao tay dùng một lần.
Chưa ăn thịt heo cũng phải thấy qua heo chạy, mấy đồ dùng tránh thai này cô vẫn biết.
“Phụ nữ cũng có nhu cầu, ai nói thứ này chỉ có đàn ông mới có thể chuẩn bị?” Trước vẻ mặt kinh ngạc của Cố Chiếu, Sở Viên Nguyên nhếch miệng cười, “Thuốc tránh thai không có hiệu quả trăm phần trăm, hiện tại mình chưa muốn mang thai.”
Đã học được.
Cố Chiếu gật đầu: “Có lý.”
Vấn đề của Cố Chiếu đã giải quyết xong, đề tài tiếp theo lại chuyển sang Tống Giảo Mộng.
“Mình muốn nghỉ ngơi một trận, đi làm chút chuyện có ý nghĩa, l@m tình nguyện viên hoặc là nghĩa công gì đó..” Cô đột nhiên giống như nghĩ đến chuyện gì đó, quay sang hỏi Cố Chiếu, “Đúng rồi, trong viện dưỡng lão của cậu có thiếu tình nguyện viên không? Mình có thể nói chuyện phiếm với mấy cụ già, trước kia mình cũng từng học tâm lý học.”
Cố Chiếu nghĩ nghĩ: “Cậu biết chơi mạt chược không?”
Tống Giảo Mộng tạm dừng hai giây.
“Mình biết đấu địa chủ.” Cô ấy nói.
“Cái đó cũng được.” Cố Chiếu nói, “Cậu tới lúc nào cũng được, lát nữa mình cho cậu địa chỉ.”
“Sau này cậu định về nhà kế thừa gia nghiệp sao?” Sở Viên Nguyên hỏi Tống Giảo Mộng.
“Không có, mình không cần.” Tống Giảo Mộng có vẻ rất kháng cự.
Cố Chiếu không biết nhà cô ấy làm gì, nghỉ hoặc hỏi: “Tại sao không cần?”
“Nhà mình buôn bán đồ nội thất, mấy người phải tiếp xúc..” Tống Giảo Mộng dùng từ châm chước, “Có rất ít người trẻ tuổi.”
Thấy Cố Chiếu càng nghi hoặc hơn, Sở Viên Nguyên gọn gàng dứt khoát cho cô đáp án.
“Nhà cậu ấy bán đồ nội thất gỗ đỏ.”
Cố Chiếu hiểu đài, “ Ồ ” một tiếng thật dài.
Đúng là hiện nay không có mấy người trẻ thích bàn ghế gỗ đỏ.
Ba người trò chuyện đến tận khuya, uống hết hai chai rượu nho, thấy quán bar sắp đóng cửa, lúc này mới chưa đã thèm mà từng người đứng dậy về nhà.
So với Sở Viên Nguyên và Tống Giảo Mộng, Cố Chiếu uống không nhiều, chỉ có hơi say, từ lúc bước lên xe Thẩm Quyết Tinh đến lúc xuống xe, lại đến lúc bước vào cửa đều rất thanh tỉnh.
Nhưng vì trong lòng đang suy nghĩ nhiều chuyện nên trông có vẻ rất trầm mặc, làm người khác cảm thấy có lẽ cô đã uống quá chén.
Thẩm Quyết Tinh đỡ cô ngồi xuống mép giường, chạm tay vào cái trán nóng hổi của cô.
“Khó chịu sao? Có muốn uống nước không?”
Ngay khi ngón tay anh rời khỏi làn da Cố Chiếu đã bị một bàn tay khác chụp lẫy.
Cố Chiếu nhìn anh chăm chú, áp gò má ửng hồng của mình vào mu bàn tay anh, mềm nhẹ nói từng chữ: “Không khó chịu.”
Bàn tay Thẩm Quyết Tinh to rộng hữu lực, xương thon dài, móng tay cắt tỉa rất gọn gàng, lòng bàn tay có hơi thô ráp, sờ lên da mặt non mịn làm Cô Chiếu sinh ra một loại cảm giác vừa ngứa vừa đau.
Mái tóc dài như lụa lướt qua cổ tay của Thẩm Quyết Tinh, làm trái tim anh lại đập loạn xạ dưới da thịt như bị mất kiểm soát.
Theo bản năng muốn rút tay ra, lại bị Cố Chiếu dùng sức mà nắm chặt hơn.
“Anh...!Để anh lấy khăn lông cho em.” Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của Cố Chiếu, Thẩm Quyết Tinh mở miệng giải thích, thanh âm hơi khàn khàn.
“Không vội” Cố Chiếu rũ mi mắt, quyến luyến mà cọ cọ bàn tay to bên má, cồn làm cho cảm xúc cô ổn định, dũng khí tăng gấp bội, “Thấm Quyết Tinh, em đã cho anh rất nhiều rất nhiều thời gian, hiện giờ chắc anh đã có thể biết được bản thân là nhập vai quá sâu hay là thật sự thích em đúng không?”
Thẩm Quyết Tinh vẫn luôn nhìn cô, trong mắt tràn ngập mái tóc đen nhánh, trong lòng tràn đầy đôi môi mềm mại, vất vả lắm mới tách tâm trí ra suy nghĩ xem cô đang nói gì, nhưng đại não quá tải không ghép ra được một vấn đề hoàn chỉnh.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới, truyện Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới , đọc truyện Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới full , Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới full , Anh Là Ngân Hà Khó Chạm Tới chương mới