Thật ra nếu quan sát cẩn thận cũng có thể phát hiện được Lý Kiều Dương gần đây thay đổi không ít, với những việc mà bản thân có khả năng thì cũng sẽ chủ động đi làm, không giống như trước kia là một người không động tay động chân vào bất cứ việc gì. Trước kia tan học trở về, nếu không phải vung cặp sách một cái liền mở ti vi thì cũng chính là điên khùng chạy ra ngoài chơi. Hiện tại thì khác hơn nhiều khi về nhà cô đều sẽ an phận làm bài ôn tập, hoặc là làm bài tốt rồi mới đi chơi.
Mặc dù chỉ là biến hóa rất nhỏ, cho dù là tính khí đại tiểu thư của Lý Kiều Dương không giảm đi nhiều nhưng cũng đủ để cho hai vợ chồngLý Vỹ vui mừng rồi. Lý Vĩ mang theo quà tặng, thật lòng đến cảm tạ Điền Mật Nhi, cũng ở trước mặt Triệu Quốc Đống thành khẩn nói xin lỗi về những việc trước đây đã làm. Chỉ cần Triệu gia không truy cứu, này cửa này coi như đã qua mà quan hệ hai nhà so với trước kia sẽ tốt hơn rất nhiều.
Bà Phương Di dù sao cũng là phụ nữ, tâm lý cũng có chừng mực: "Làm sao con lại biết người của Lý gia, đã vậy lại còn quan hệ với bọn họ, con không biết là nhà bọn họ đã ngầm ngáng chân cha con nhiều lần rồi sao!"
Thật là oan uổng mà, Điền Mật Nhi thật sự không biết Lý Kiều Dương lại có quan hệ họ hàng thân cận với Lý Như như vậy, cô cũng đâu có ngốc, làm sao có thể chủ động liên hệ với vị hôn thê trước đây của chồng mình được.
"Bà thì biết cái gì! Lý Vỹ cũng chỉ là nhìn vào quan hệ họ hàng của họ Lý mới chiếu cố đến nhà của Lý Như, thật ra thì quan hệ của bọn họ cũng không có bao sâu. Bây giờ có thể biến chiến tranh thành hòa bình, người thu được lợi ích lớn nhất chính là nhà của chúng ta! Chẳng thế thì với quan hệ của Lí Vỹ mặc dù bàn tay không với được tới chỗ tôi nhưng sau lưng ngầm ngáng chân chẳng phải là rất dễ dàng sao." Lý Quốc Đống coi như cũng thở phào nhẹ nhõm, động tác của Lý Vĩ mặc dù không lớn, nhưng ông không thể không đề phòng được.
"Chuyện này cũng có công của Mật Nhi, chỉ là con cũng không cần cảm thấy có áp lực, trước kia còn chịu được chẳng lẽ bây giờ lại không, nhà chúng ta không cần nhìn đến sắc mặt của bọn họ để ăn cơm."
Bà Phương Di mặc dù không thích nhà họ Lý, nhưng có thể hiểu rõ lợi hại trong đó, nhưng vẫn ân cần dặn dò: "Về sau kết giao bạn bè trước tiên phải biết rõ họ là ai, điều này cũng là tốt cho con thôi, ngộ nhỡ bọn họ có ý xấu thì làm thế nào!"
Ừm, nói như vậy rất có đạo lý, đúng tư cách của mẹ chồng rồi ! Điền Mật Nhi khiêm tốn tiếp nhận, bà Phương Di nhìn cô ngoan ngoãn tiếp thu cũng thấy thật hài lòng. Bà nuôi ba đứa bé, nhưng cho tới bây giờ cũng không có loại cảm giác thành tựu này! Thể hiện uy nghiêm của một người mẹ hết sức rõ ràng!
Cái này nếu đổi lại là những cô con dâu khác có lẽ sẽ rất uất ức, nhưng Điền Mật Nhi lại thật sự cảm tạ bà, có người giảng đạo lý, có ngườiquan tâm đến mình cảm giác thật tốt!
Triệu Phương Nghị cũng đi được mấy tháng rồi, vẫn không có hồi báo, trong lòng Điền Mật Nhi rất lo lắng, thời gian càng ngày càng kéo dài, thì cảm giác nóng nảy càng thể hiện ra rõ ràng. Lúc làm việc luôn nôn nôn nóng nóng , lúc học cũng không tĩnh tâm nổi. Có lúc cô nghĩ hay là anh đã trở về chiến trường rồi, nói là đi đặc huấn thật ra chỉ để an ủi người trong nhà mà thôi! Càng nghĩ thì càng cảm thấy rất có thể, trong lòng lại càng thấy lo sợ.
"Ái chà!" Hôm nay là chủ nhật cũng đã sắp đến trưa rồi, bình thường đều là dì giúp việc chuẩn bị làm cơm nhưng hôm nay trở về sớm, Điền Mật Nhi liền muốn xuống bếp làm đồ ăn ngon cho ông bà Triệu Quốc Đống và Phương Di cải thiện khẩu vị.
Đang cắt dưa chuột nhưng tâm tư cô thì lại bay tận đẩu tận đâu, không cẩn thận thiếu chút nữa cắt đứt đầu ngón tay. Nếu không phải là bà Phương Di không yên lòng nhìn thấy cônhư vậy liền đưa tay đẩy một cái, thì đã trực tiếp đi bệnh viện rồi.
Sau khi cầm máu băng bó xong xuôi, Điền Mật Nhi vừa muốn đi vào bếp lại bị bà Phương Di kéo lại: "Con mấy ngày nay làm sao vậy, cứ như bị mất hồn. Hồn cả ngày không phải mất ba thì cũng chính là lạc bốn, có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không! Trong trường học có người khi dễ con à?"
Cả ngày của Điền Mật Nhi chính là giao thoa hai điểm tạo thành một đường thẳng, đến trường học rồi về nhà, trong nhà không có gì khác thường, Phương Di dĩ nhiên là nghĩ đến cô ở trường học chịu phải uất ức gì rồi. Quan tâm của bà Phương Di là xuất phát từ đáy lòng, nếu Điền Mật Nhi cảm thấy rất uất ức, cảm thấy giữa mẹ chồng và nàng dâu có gì không thể nói, liền đem chuyện lo nghĩ trong lòng ra nói với cô.
Không ngờ bà Phương Di vừa nghe cô nói xong trong lòng cũng thấy hoang mang rồi. Lại nghĩ đến trước đây Triệu Phương Nghị lúc nào cũng la hét đòi đi đi đánh giặc làm sao lại có thể ngoan ngoãn đi tập huấn đây. Không đúng rồi, tiểu tử kia thật sự sử dụng thủ thuật che mắt mọi người trong nhà rồi! Nên khi ông Triệu Quốc Đống trở lại, bà Phương Di liền lôi kéo ông hỏi đi hỏi lại, còn bảo ông nhanh chóng gọi điện cho Tham mưu trưởng Chu xác nhận lại lần nữa xem Triệu Phương Nghị rốt cuộc đã đi đâu rồi.
Triệu Quốc Đống bị bà giày vò, ở ngay trước mặt bà gọi cho Tham mưu trưởng Chu để lấy được đáp án khẳng định.
"Nếu là tập huấn, như thế nào ngay cả một chút tin tức cũng không có!"
Người bên ngoài nào biết được bộ đội đặc chủng phải huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc. Bọn họ là nhân tố đặc biệt quan trọng quyết định của cuộc chiến, người bình thường ngay cả nghĩ cũng nghĩ không tới yêu cầu huấn luyện vô cùng hà khắc đến vậy, đối với bọn họ mà nói đó mới chỉ là khởi động làm nóng người mà thôi.
Sự thật đúng là như vậy, lúc này Triệu Phương Nghị đang nằm ở đồng bằng Seberia lạnh giá đợi lệnh. Tiểu đội bọn họ đã ở tại nơi khí hậu ác liệt, địa hình phức tạp này đợi lệnh hai ngày hai đêm rồi, ẩn núp chờ đợi để truy bắt bọn tội phạm vượt biên buôn lậu súng ống đạn dược. Đối tượng vây bắt lần này là một băng cướp phản chiến năng lực siêu cường có trang bị võ trang, có hệ số nguy hiểm rất cao. Quân doanh đặc huấn vừa nghe chuyện này liền muốn thuận tiện trắc nghiệm thành quả huấn luyện trong mấy tháng vừa qua, khảo sát từng binh sĩ bọn họ tác chiến cùng với tập thể khác xem năng lực như thế nào.
"Đúng là gặp quỷ, thời tiết thì càng ngày càng lạnh, đám người buôn lậu súng ống đạn dược đáng chết kia rốt cuộc đến lúc nào thì mới xuất hiện đây! Nếu để cho tôi bắt được bọn hắn, xem tôi có đánh nát cái mông của bọn hắn hay không!"Đội viên Wolf của nước E(Ký hiệu của nước Nga) cho tới bây giờ vẫn luôn oán trách thời tiết đáng chết này, rồi đến bọn buôn lậu súng ống đạn dược đáng chết, còn có đội trưởng đáng chết, đặc huấn đáng chết, bộ đội cũng đáng chết nốt! Nhất định là cố ý để cho bọn họ trước tiên tới nơi này trong thời tiết lạnh giá như thế mà khẩu phần lương thực lại chỉ cấp ít đến đáng thương, còn tịch thu cả Vodka có thể làm cho ấm người nữa. Hiện tại máu trong ngườiđều muốn đông lại, mục tiêu nếu lại không xuất hiện thì bọn họ phải tiếp tục gặm những cây cỏ khô héo trên đồng bằng Seberia này rồi.
Đội của nước Z (Ký hiệu của nước Trung Quốc) kỷ luật nghiêm minh, phục tùng mệnh lệnh không sợ gian nguy, bảo vệ quốc gia bảo vệ nhân dân đó chính là thiên chức của bọn họ. Quốc gia hiện cũng không cởi mở với nước ngoài. Đối với tự do ngôn luận, bình thường đều làngười của nước bọn họ ở chung một chỗ thảo luận mà thôi còn đội viên của nước Z vừa nghe thấy những vấn đề liên quan đến chính trị hoặc là lãnh đạo cũng sẽ rất tự động mà tránh ra.
Triệu Phương Nghị đào rễ cây cỏ có thể ăn, rồi phân mỗi người một ít đặt ở trong miệng nhai, còn không biết phải ở chỗ này đợi bao lâu, khẩu phần lương thực còn dư lại không nhiều lắm, phải tận lực tiết kiệm chút để đợi kẻ địch đến, cần phải bổ sung thể lực.
Những người đàn ông ở chung một chỗ thì so với phụ nữ đầu lưỡi cũng chẳng ngắn hơn bao nhiêu, được một lúc lại tán gẫu như đàn bà.
Đủ các chuyện nào là :‘ Dạ Miêu ’ trước khi vào doanh thì vừa mới kết hôn với một cô gái xinh đẹp ngực to mông lớn! Hay lần đầu tiên của tôi là với gia sư lớn hơn mười lăm tuổi! Sau lần đặc huấn này, nhất định phải tìm một người phụ nữ nhiệt tình khêu gợi làm một cuộc yêu thật tốt mới được. . .
Mặc dù các đội viên của nước E mở ra một đề tài mà mọi người đàn ông đều yêu thích, nhưng đội viên của nước Z cũng không vì thế mà tham gia. Ở nước bọn họ khi ôm nhau ở trên phố sẽ bị người khác nhìn vào như con khỉ ở trong vườn thú vậy, huống chi là những chuyến tư mật hơn. Ha ha, cho nên bọn họ chỉ lắng nghe không tham gia, khi nghe bọn họ cười nói quả thật thấy rất hài hước. Ai có thể nghĩ tới một người cường tráng như Andrew thế nhưng chuyện chăn gối lại không có hứng thú, chỉ một hai phút là nộp vũ khí đầu hàng. Nghe nói có rất nhiều thục nữ cũng rất ưa thích sự cường tráng của cậu ta, nhưng mỗi khi trở về đều là mất hứng điều này cũng làm cho cậu ta rất khổ não.
Một binh sĩ dân tộc thiểu số ở Vân Nam nói trong trại của bọn họ có một loại rượu thuốc đặc hiệu, nếu không ghét bỏ thì khi trở về nước có thể gửi qua bưu điện tới cho cậu ta thử xem một chút. Trong ấn tượng của người ngoại quốc, nước Z luôn luôn là đất nước rất thần bí, cũng là nơi có bác đại tinh thâm về y học cổ truyền, Andrew nhất thời cảm giác được mình sắp được cứu rồi nên vô cùng sùng bái!
Nói đến nước Z, càng không thể không nói đến phụ nữ của nước này. Người dân nước Z không giống với người ngoại quốc bộc lộ tình cảm của mình ra ngoài, đi đến chỗ nào cũng đều mang theo hình của ngườinhà và người yêu, thỉnh thoảng lấy ra thân ái xem một chút. Đàn ông nước Z khi yêu thì luôn kín kẽ, bao dung, phụ trách nếu so sánh với người ngoại quốc dám yêu dám hận thì càng làm cho người ta có cảm giác an toàn hơn.
Cũng có rất nhiều đội viên vẫn còn độc thân, cũng chỉ có ảnh chụp cùng với bọn nhỏ, chỉ có hai người mang theo ảnh bạn gái. Một ngườiăn mặc rất mốt, tóc dài tạo kiểu sóng lớn, mắt to câu hồn, đôi môi rất hấp dẫn, rất phù hợp ánh mắt thẩm mỹ của người ngoại quốc, tất cả mọi người đều nói cô gái kia thật xinh đẹp. Một người vừa nhìn đã phát hiện ra là đặc trưng của phụ nữ nước Z, áo sơ mi trắng quần đen, một mái tóc dài đen bóng, toàn thân kín mít gió thổi không lọt, dáng dấp chỉ được xem là thanh tú, có bộ dáng của người đã lập gia đình. Nếu để làm quân tẩu, thì người thứ hai còn làm cho người ta yên tâm hơn một chút, thoạt nhìn liền thấy được một khi đã xuất giá tòng phu thì toàn tâm toàn ý lo lắng cho gia đình. Còn cô gái thứ nhất xem ra có bộ dáng không chịu nổi tịch mịch, rất có phong thái Điền Mật Nhi đời trước.
"Triệu! Lần trước đặc huấn trong núi sâu, sau khi anh rơi xuống sông hình như có nhìn thấy anh lấy từ trong ngực ra tấm hình thì phải, dáng vẻ cực kỳ khẩn trương, có phải là người yêu hay không?." Wolf trong lần đặc huấn này cũng là một trong những thành viên tích cực nhất, mặc dù có lúc nói chuyện dễ dàng làm cho người ta không xuống đài được, nhưng là người không tim không phổi, không để tâm vào chuyện gì, là một người đứng trung lập giảng hòa rất tốt.
Triệu Phương Nghị cười cười, mọi người thấy Wolf nói tới này chuyện này thì lại một miệng anh một miệng tôi hỏi tới, Triệu Phương Nghị mặc dù không muốn cho đàn ông khác nhìn ảnh của vợ mình, nhưng cũng không thể không có đạo lý như vậy được.
Chỉ đành phải đem bức ảnh ở trong ngực lấy ra, ảnh được phủ một lớp plastic trong suốt tinh tế, còn mang theo nhiệt độ ấm áp .
Wolf vô cùng tò mò, vươn người sang, vừa nhìn vào liền há to miệng! Trong lòng liền cảm thấy rất đẹp! Thật sự đẹp! Không phải là vẻ đẹp bắn ra bốn phía, mà là vẻ đẹp thần bí, dịu dàng, ngượng ngùng, cậu ta không thể diễn tả được, chỉ cảm thấy người trong hình và búp bê sứ mà bà nội cho mình rất giống nhau, đều là nhẵn nhụi trắng nõn, làm cho người ta vừa nhìn đã thấy yêu.
Tấm hình mà Triệu Phương Nghị mang ở trên người chính là tấm hình mà hai người lúc kết hôn khi đó Điền Mật Nhi mặc sườn xám còn Triệu Phương Nghị mặc quân trang. Triệu Phương Nghị đứng vô cùng uy nghiêm, thân hình thẳng tắp ưỡn ngực thót bụng khí vũ hiên ngang, mà Điền Mật Nhi đôi tay đặt ở trước bụng, cười hạnh phúc lại mang chút e thẹn, thanh tú mà không mất vẻ đoan trang thùy mị. Rất giống như búp bê sứ của nước Z mà Wolf có, vẻ đẹp đặc trưng truyền thống, cười lên mới đẹp làm sao, mắt sáng ngời, vừa thần bí lại vừa hấp dẫn ánh mắt của người đối diện.
Đám sói nhất thời không nhịn được sủa loạn một phen, không trách được tiểu tử thúi này lại giấu kỹ như vậy, ai cũng không muốn lấy ra cho xem! Trong số đó có Ivan cảm giác vừa nhìn một cái liền bị luân hãm, ôm trong lòng một chút hi vọng hỏi: "Triệu, cô ấy là em gái của anh sao! ?"
Gia đình của Ivan được đãi ngộ rất tốt, là nhân vật quý tộc nổi tiếng ở nước E, phương diện này nhất định vô cùng nghiêm cẩn, rất ít khi hỏi đến phụ nữ, dù hỏi vậy nhưng ở trong lòng cũng có chút sáng tỏ.
Triệu Phương Nghị trên mặt lạnh đi mấy phần, đem thu hồi bức hình vào trong ngực: "Đây là người yêu của tôi." Ivan sớm biết đoán được kết quả này, nhưng vẫn không nhịn được thất vọng, một cô gái ngọt ngào như vậy rất đáng giá để cho bất kỳ người đàn ông nào cũng phải thương yêu.
Không khí nhất thời rất lúng túng, chợt người cảnh giới khẽ hô một câu:”Ẩn nấp, chú ý phương hướng tám giờ đồng hồ, mục tiêu đã xuất hiện!"
Đám khốn kiếp kia làm hại bọn họ phải uống gió tây bắc hai ngày hai đêm rốt cuộc đã tới! Mọi người nhanh chóng bổ sung thể lực, Tiểu đội trưởng căn cứ vào tình hình phía địch đơn giản lập ra kế hoạch, dùng dấu tay truyền đạt cho đồng đội. Đầu tiên là xuất quỷ nhập thần đánh lén, từng bước đập tan. Sau khi kịch chiến qua đi lại trả về cho đồng bằng Seberia một không gian yên tĩnh.
Sau đó giáo viên đặc huấn chốt lại xét thấy có Triệu Phương Nghị và Ivan là hai binh sĩ dũng mãnh nhất, có thể nói là đứng đầu trong đội quân danh dự.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!