- Cô gái, cháu tỉnh rồi sao? - bà cô ngồi bên cạnh giường nói
- Ưm, đây là…
- Đây là nhà của ta, cô gái cháu đã hôn mê một tháng trời rồi ta còn tưởng cháu sẽ không tỉnh lại nữa chứ.
- Cô à, sao cháu lại ở đây vậy?
- Ta thấy cháu ngất xỉu ở gần cảng biển nên đã đưa cháu tới bệnh viện cũng may là kịp thời cứu được, nhưng mà bệnh của cháu…
- Cháu biết bệnh của mình mà
- Cháu có nhớ số điện thoại người thân không? Cháu mất tích một tháng, cô nghĩ người nhà chúng rất lo lắng.
Lúc này cô mới chợt nhớ ra tình hình lúc đó cô vì muốn nhanh chóng đến gặp người bạn đó mà khi máy bay chuẩn bị cất cánh cô đã bỏ xuống mặc sự ngăn cản của tiếp viên.
- Cô à, vậy lúc cô cứu cháu trên người cháu có còn hành lí hay giấy tờ không ạ?
- Không có, cô nhớ khi đó trên người cháu chỉ mặc một chiếc đầm đen bên ngoài còn có áo khoác ngoài ra thì không còn gì.
- Cô có thể cho cháu mượn điện thoại được không?
- Được - người phụ nữ liền đưa điện thoại của mình cho cô.
Cô nhận lấy điện thoại rồi nhanh chóng ấn dãy số điện thoại của bác sĩ Lưu, người cô muốn gặp bây giờ chính là bác sĩ Lưu, tiếng chuông vang một hồi cũng có người nhấc máy
- Alo, tôi Lưu Nhiên nghe
- Bác sĩ Lưu, là tôi
- An Lạc? - Lưu Nhiên ngờ ngợ mà nói tên cô, giọng nói này tuy có quen thuộc nhưng anh vẫn không chắc chắn chỉ muốn hỏi lại để xác nhận một lần nữa
- Phải, là tôi An Lạc đây
- Cô còn sống sao? Bây giờ cô đang ở đâu?
- Tôi đang ở trong bệnh viện ở Quảng Châu.
- An Lạc, không phải hôm đó cô nên máy rồi sao? Bây giờ tại sao lại ở Quảng Châu.
- Chuyện rất dài dòng có điều hành lí và giấy tờ của tôi đã mất hết.
- Cô gửi địa chỉ bệnh viện đó cho tôi, tôi sẽ lập tức tới đó.
- Anh đừng vội nói chuyện này cho ai biết có được không?
- Được, tôi đồng ý với cô.
- Ừm vậy tôi tắt máy- cô cúp máy rồi gửi địa chỉ cho anh, vừa nhận được địa chỉ bệnh viện bác sĩ Lưu lập tức đặt vé máy bay nhanh nhất để đến Quảng Châu với tình trạng sức khoẻ của cô tới thời điểm hiện tại có lẽ đã xấu đi nhiều.
Chuyến bay kéo dài hơn 3 giờ đồng hồ từ Bắc Kinh tới Quảng Châu của Lưu Nhiên cuối cùng cũng hạ cánh, vừa hạ cánh anh lập tức tới bệnh viện mà cô gửi.
Cô cũng gửi luôn số phòng bệnh của mình cho anh là phòng 303 tầng số 4
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi, truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi , đọc truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi chương mới