Lưu Nhiên sau khi nói chuyện với cô thì cũng nhanh chóng về khách sạn anh đã đặt trước đó nghỉ ngơi một chút, ngày mai anh và cô sẽ đặt chuyến bay sớm nhất để trở về Bắc Kinh.
Lúc này điện thoại trên bàn đổ chuông
- Nhiên, anh đi công tác sao? Chiều nay em đến bệnh viện thì y tá nói anh không có ở bệnh viện - giọng người con gái cất nên phía đầu dây bên kia.
- Bảo bối ngoan chờ anh về, anh đột nhiên có việc gấp phải đi không kịp thông báo với em ngày mai anh sẽ thu xếp về sớm.
- vừa nói anh vừa nhếch miệng cười xem ra bảo bối của anh mới có vài tiếng không gặp đã nhớ anh tới vậy.
- Được, ngày mai anh về sớm một chút em nấu cơm tối chờ anh ở nhà.
- Tuân lệnh, mau ngủ sớm đi
- Anh cũng vậy, em cúp máy đây.
Thoáng cái đã không còn nghe giọng nói ở đầu dây bên kia bảo bối của anh nói cúp là cúp máy nhanh như vậy.
Sáng hôm sau, anh cùng An Lạc bay chuyến bay sớm nhất để trở về Bắc Kinh.
Từ sân bay anh đã đưa cô thẳng tới bệnh viện để kiểm tra, bận rộn cả ngày cũng xong trước khi về anh ghé qua phòng bệnh của cô
- An Lạc
- Bác sĩ Lưu, anh chưa về sao?
- Tôi chuẩn bị về ghé qua xem cô thế nào? À cô cầm cái này đi có gì liên lạc với tôi - anh đưa cái điện thoại mới cho cô
- Cám ơn anh bác sĩ Lưu.
- Đừng cám ơn không, từ lúc chúng ta gặp nhau đến giờ đây là chiếc điện thoại thứ hai rồi món nợ này sau này tôi sẽ tính với Dịch tổng của cô
Cô nghe được câu nói này của anh thì cũng bật cười thành tiếng
- Được, tất cả đều tính với anh ấy tôi ủng hộ.
- Vậy cô nghỉ ngơi đi tôi về đây, tạm biệt
- Bái bai- anh ra khỏi phòng bệnh của An Lạc mau chóng xuống hầm lấy xe, giờ này chắc chắn bảo bối của anh đã ngồi trên bàn ăn đợi anh về.
Nghe tiếng xe cô gái lập tức chạy ra đón anh
- Anh về rồi sao? Em nhớ anh quá - cô liền ôm lấy anh mặc kệ người làm trong nhà.
Anh cũng bế cô nên mà nói
- Không chỉ có mình em nhớ anh, anh cũng rất nhớ em
- Chúng ta mau ăn cơm thôi để lâu sẽ mất ngon
- Ừm - anh vẫn không thả cô xuống, trực tiếp bế cô vào nhà bếp đặt cô xuống ghế
Ăn uống xong anh nói cô để người làm dọn rồi lập tức bế cô nên phòng
- Tối nay ở lại với anh, đừng về - anh thả cô xuống áp sát cô vào tường
- Muốn em ở lại sao, hửm? - cô lấy tay vuốt lấy khuôn mặt điển trai của anh, thật không ngờ vị bác sĩ lạnh lùng nổi tiếng trong ngành y bây giờ lại là bạn trai của cô.
- Phải, muốn em ở đây không chỉ tối nay mà là tất cả những ngày sau dù là buổi sáng hay buổi tối hay trưa đều muốn em ở đây - anh vừa nói vừa hôn khắp mặt cô xuống tới cổ
- Vậy nể tình anh có thàng ý như vậy, tối nay em ở lại với anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi, truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi , đọc truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi chương mới