Nghe Tiểu Bạch nói vậy anh cũng không nói gì nhiều chỉ gật đầu đưa cô ra xe rồi quay lại ca trực của mình.
Tiểu Bạch trên đường về nhà cô có ghé siêu thị mua ít đồ ăn cùng đường cô ghé vào tiệm thuốc mua thứ gì đó rồi nhanh chóng ra xe về nhà.
- Cô chủ, cô về rồi sao?
- Dì Triệu sao lại qua đây? Còn ba tôi ở nhà ai chăm sóc - bà Triệu vốn là người cô thuê về để bên cạnh chăm sóc lo cơm nước cho ba cô, nay thấy bac xuất hiện ở đây cô cảm thấy khá bất ngờ.
- Ông chủ dẫn một cô gái về nhà nói là từ nay không cần tôi đến làm việc nữa, tôi đến đây để chào tạm biệt cô chủ.
- Ba tôi dẫn một cô gái về nhà?
- Phải, cô gái đó chắc cũng chạc tuổi của cô hai người họ hình như đang trong mối quan hệ nam nữ.
Thôi tôi đi đây.
- Khoan đã- cô kéo dì Triệu lại mở ví đưa cho bà ít tiền mặt còn lại trong ví của mình.
- Dì cầm lấy đi ở đây con không còn nhiều nhưng dì cứ cầm lấy, con biết A Chừng năm nay nên cấp ba thiếu thốn nhiều thứ, dì cầm lấy mua đồ cho thằng bé.
Có gì khó khăn dì cứ đến gặp con đừng ngại.
- Tiểu thư, già này mang ơn cô nhiều lắm.
- Dì đừng nói vậy, mấy năm qua nhờ có dì chăm sóc con mới yên tâm về ba con.
Nhưng nay chyện thành ra như này con thật rất bất ngờ, thôi không còn sớm nữa dì mau về chuẩn bị cơm trưa cho A Chừng đi.
- Được vậy tôi đi đây.
- Ừm - cô đứng đó nhìn bóng dì Triệu khuất xa dần chuẩn bị vào nhà thì cảm thấy chóng mặt, lắc đầu vài cái rồi đi vào nhà chuẩn bị cơm trưa cho Lưu Nhiên và canh bổ cho An Lạc.
Vì thấy đã trễ cho cố gắng nấu nhanh một chút rồi mang tới bệnh viện.
Chỉ kịp gửi đồ ăn cho y tá rồi cô nên xe trở về Khổng gia.
- Bác sĩ Lưu, cô Khổng gửi cơm trưa cho anh còn phần này là của cô Lâm - y tá đưa hai hộp thức ăn cho anh
- Còn cô ấy đâu? Sao lại nhờ cô mang đến
- Tôi gặp cô ấy dưới sảnh, cô ấy nhờ tôi mang nên còn cô ấy thì nên xe ra về rồi có vẻ đang rất vội đi đâu đó.
- Được rồi cô ra ngoài trước đi, cám ơn vì đã mang thức ăn nên giúp tôi.
Cô y tá gật đầu rồi ra khỏi phòng làm việc của anh, Lưu Nhiên thấy lạ nhanh chóng nhấc máy gọi cho cô.
- Alo
- Tiểu Bạch em đi đâu vậy?
- Bác sĩ Lưu là tôi Trương Hoa tài xế của cô Khổng
- Cô ấy đang ở đâu thế?
- Tiểu thư đang ở nhà ba cô ấy Khổng gia, hình như có chuyện gì đó tôi thấy sắc mặt tiểu thư không được vui cho lắm.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi, truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi , đọc truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi chương mới