- Anh ấy rất bận không có thời gian, có gì ba nói với con là được
- Ba muốn gặp con rể của mình mà khó khăn vậy sao?
- Con không có ý đó, để con gọi cho anh ấy.
Không biết là vô tình hay cố ý nhưng khi vừa nhắc tên Lưu Nhiên khoét miệng ai đó lại nhếch nên cười.
Cô vừa nhấc máy gọi đầu dây bên kia liền bắt máy ngay lập tức
- Vợ à, gọi anh có chuyện gì sao?
- Tối nay ba em muốn mời anh qua nhà ăn cơm
- Được anh sẽ qua
- Đồng ý nhanh vậy sao? Tối nay anh không phải trực ở bệnh viện sao?
- Không cần, tới ăn cơm là phụ đón em là chính.
- Được vậy em cúp máy đây, tối gặp lại anh
- Được
Cô cúp máy rồi bỏ điện thoại lại vào trong túi xách
- Anh ấy nói tối nay sẽ đến
- Vậy để em đi chuẩn bị - cô ả liền quay sang nói với Khổng lão gia
- Không cần, tôi sẽ tự làm không phiền đến cô.
Nói rồi cô đi thẳng vào trong bếp cùng người làm chuẩn bị nguyên liệu, thoáng một cái cũng đã chập chờn tối giờ tan tầm anh liền lái xe đến Khổng gia.
Người làm trong nhà ai ai cũng biết anh là con rể tương lai của lão gia, vừa xuống xe ai cũng cúi chào.
- Ông xã, anh tới rồi - cô nghe tiếng xe đã từ bên trong chạy ra, ôm lấy anh.
- Ngoan, ở đây là nhà ba em đừng như vậy lát về sẽ bù cho em - anh vuốt tóc cô rồi nói, cô nghe vậy liền buông anh ra, ngay lúc đó Khổng lão gia cùng cô tình nhân của mình cũng ra đón anh
- Lưu Nhiên tới rồi sao, mau mau vào trong dùng bữa
- Vâng.
Tất cả mọi người đều ngồi vào bàn ăn, anh ngồi bên cạnh cô đối diện anh là ả tình nhân của Khổng lão gia.
Không biết là có phải cô đa nghi nhưng nhìn ánh mắt cô ta nhìn Lưu Nhiên cô có chút nghi ngờ.
- Lưu Nhiên, hôm nay ta gọi con đến là muốn thông báo với con một chuyện.
- Bác trai, bác cứ nói đi ạ
- Đây là Giai Hi, cô ấy từ nay sẽ thay mẹ của Tiểu Bạch bên cạnh chăm sóc cho ta cũng là dì của các con.
- Ba - cô đặt mạnh đôi đũa xuống bàn, anh liền nắm chặt lấy tay cô vì anh biết lúc này càng nói chỉ khiến cô càng thêm tức giận.
Thấy anh nắm lấy tay mình cô cũng thôi không nói gì chỉ quay mặt đi chỗ khác.
- Tiểu Bạch còn nhỏ, dì đừng để bụng cô ấy
- Không sao, không sao mau ăn đi đồ ăn nguội cả rồi - cô ả nói rồi liền gắp vào bát của anh một miếng thịt, cô liền gắp nên bỏ vào miệng mình
- Cô nên no cho ba tôi hơn là chồng của tôi.
- Tiểu Bạch, đừng suy nghĩ nhiều ta chỉ cảm thấy Lưu Nhiên đi làm mệt như vậy nên ăn nhiều một chút.
- Vậy sao? Cám ơn cô đã quan tâm.
- Được rồi con đừng làm loạn nữa, hôm nay ta với Lưu Nhiên ăn cơm cùng nhau phải uống một chút mới đúng.
- Hai người uống ít một chút, lát nữa anh ấy còn đưa con về nhà.
- Phòng của con ở đây vẫn dọn ngọn ngàng, sạch sẽ hai đứa có thể ngủ lại đây.
Bạn đang đọc bộ truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi, truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi , đọc truyện Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi full , Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi chương mới