Sáng sớm hôm sau, Lucasta đã phải sang nhà ông Augusta.
Tiểu Phong đặt bên cạnh cô một chồng sách mấy chục cuốn.
- Đọc hết đám sách này trong một tuần.
- Cậu đang đùa tớ phải không? Đám này sao đọc hết trong một tuần được chứ! – Cô chưng hửng, làu bàu trong bụng, tên này đang muốn hạnh hạ mình mà.
Tiểu Phong đắc ý trong lòng, tốt thôi nếu ông đã bắt mình hướng dẫn cậu ta thì phải hướng dẫn ra trò.
Tôi sẽ khiến cậu phát điên.
- Cậu đã hứa sẽ cố gắng hết mình rồi.
Thế nên hãy đọc đi! Tôi sẽ ở đây trông chừng cậu.
Cô thở dài ngao ngán, giở quyển sách trên cùng ra đọc.
Thỉnh thoảng cô liếc nhìn Tiểu Phong, cậu ta vẫn một sắc, lạnh tanh, và cũng đang cầm sách trên tay.
Cậu ta không biết chán sao.
Bông Xù, Bánh Bao, Sherry thập thò ở cửa phòng Tiểu Phong, tủm tỉm cười.
Phải rồi, cô đang ngồi trong phòng Tiểu Phong, nhưng cũng chẳng có gì đặc biệt.
Có giá sách, máy vi tính, và một chiếc giường.
- Vào tay Tiểu Phong thì coi như xong rồi – Bánh Bao thì thầm.
- Xin lỗi cậu nhé, Lucasta.
Vì bản thân cậu nên cậu phải chịu đựng vậy.
- Bông Xù thỏ thẻ.
Sherry lại cảm thấy trầm buồn.
Cô nhìn thấy mình ở vị trí của Lucasta, ngắm khuôn mặt hiền lành của Tiểu Phong.
- Nếu các cậu còn thập thò ngoài cửa, tớ sẽ mách ông đấy.
- Ế, cậu ấy phát hiện ra rồi.
- Mọi người ỉu xìu rời khỏi phòng của Tiểu Phong.
- Chúng ta cũng phải về làm bài tập thôi! - Bánh Bao kêu
Các tân chiến binh cũng phải học lý thuyết về yêu ma quỷ quái và bị giao bài tập về nhà.
Một tiếng sau, Tiểu Phong đứng dậy đến chỗ cô.
Cô đang nằm gục xuống bàn ngủ khi nào không hay.
- Ngủ rồi sao?
Cậu ta đập xuống bàn cắc một cái.
Cô bật dậy thình lình, hốt hoảng, chạm ngay mặt Tiểu Phong.
Bốn mắt nhìn nhau.
Không khí im lìm.
Một cảm giác thoáng trôi.
- Xin lỗi, tớ đọc tiếp đây.
Tiểu Phong lườm mắt.
Cô sợ sệt, cầm ngay quyển sách lên, không dám né nhìn cậu.
Bữa trưa, cô ăn cơm tại nhà ông Augusta.
Dù sao ở nhà cô cũng không có ai.
Mẹ cô là y tá trực ở trạm xá, tối mới về nhà.
Bố cô đi tàu mấy tháng mới về nhà một lần.
Cô thường ở nhà một mình.
- Nè đọc sách thế nào rồi? - Bông Xù hỏi cô.
Cô thở dài:
- Cậu có cách nào đọc đám sách đó trong một tuần không?
- Nhìn thấy chữ là tớ buồn ngủ rồi.
Đọc được đám đấy là tớ đây bị tẩu hỏa nhập ma! - Bánh Bao bình luận.
- Tên đó bắt cậu đọc hết trong vòng một tuần sao? Tên đó điên rồi à?
- Nếu là Tiểu Phong thì có thể đọc đám đó trong một tuần đấy.
- Bánh Bao cười cười nói.
- Cậu ta là tên b3nh hoạn.
Đâu phải ai cũng giỏi được như cậu ta.
-Bông Xù nhận xét – Rõ ràng là không ưa cậu nên bắt nạt cậu thôi, Lucasta.
Để tôi đánh cậu ta một trận.
- Khỏi, khỏi! Cậu đánh cũng không thắng được đâu! - Bánh Bao kêu.
Buổi chiều đám trẻ trải qua một đợt huấn luyện hằng ngày.
Lucasta mang hết đám sách của Tiểu Phong về phòng của mình đọc.
Hôm sau, lũ trẻ kéo nhau sang nhà của cô chơi.
Cô thở dài vì biết kiểu gì họ lại muốn vào phòng mình cho xem.
Bông Xù cất tiếng hỏi:
- Phòng cậu ở đâu thế?
- Trên gác.
- Cô miễn cưỡng đáp.
- Vậy cùng lên gác nào!
- Ơ khoan đã.
- Sao thế?
Cô không thể nói là không thích người lạ vào phòng mình được.
- Phòng tớ bừa bộn lắm! Haha!
- Phòng tớ cũng bừa bộn không kém mà! - Bông Xù đáp.
- Phòng tớ cũng thế! - Bánh Bao thêm vào.
Chưa kịp nói thì Tiểu Phong và Sherry đã bước vào trong.
Tiểu Phong nhìn đống hổ lốn trong phòng khinh miệt.
Bánh Bao thì liên tục hỏi cái gì đây.
Bông Xù cũng khá sốc chút ít với căn phòng.
Sách vở, truyện tranh bừa bộn trên bàn.
Quần áo treo khắp phía trên giường.
Bạn đang đọc bộ truyện Ánh Sáng Thuần Khiết tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ánh Sáng Thuần Khiết, truyện Ánh Sáng Thuần Khiết , đọc truyện Ánh Sáng Thuần Khiết full , Ánh Sáng Thuần Khiết full , Ánh Sáng Thuần Khiết chương mới