Phía trước nam sinh đang lái xe tựa hộ phát ra tiếng thở dài, nhỏ đến mức không thể phát hiện ra. Theo sau đó là xe bỗng dừng lại. Kỳ Nguyệt: " Làm sao vậy?" Cố Hoài chân dài nghiêng dựng xe trên mặt đất, cân bằng thân xe: " Xuống dưới đi bộ một lát, trời tối, lái xe không an toàn." Trời tối? Này đèn đường không phải rất sáng sao? Kỳ Nguyệt tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhảy xuống. " Được!"
Xác thật an toàn là quan trọng nhất, không thể nguy hiểm điều khiển được. Rốt cuộc trong trường bọn họ có rất nhiều tiểu động vật, tùy khả năng cái gì cũng có thể vụt ra.......... Vì thế hai người, một đẩy xe, một xách trà sữa chậm rãi đi. Đi được một lát, Kỳ Nguyệt đột nhiên nhớ tới chính sự: " A đúng rồi, không phải cậu nói giáo sư Thẩm muốn tìm tớ sao? Chúng ta nên hay không chạy nhanh một chút? Bằng không thầy ấy lại chờ sốt ruột......" " Xin lỗi, vừa nãy thấy cậu tựa hồ như không muốn cùng những người đó nói chuyện, liền thuận miệng tìm lí do để đưa cậu đi." Cố Hoài giải thích.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!