" Thử xem?" Cố Hoài dò hỏi. Kỳ Nguyệt nháy mắt từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại: " Được, bắt đầu đi." Cố Hoài lui trở lại phía sau cô, cuối cùng giúp cô kiểm tra lại các thiết bị, vừa kiểm tra vừa nói một câu: " Nạp đủ đạn luôn sao?" Đang chuyên tâm xem bia ngắm, Kỳ Nguyệt sửng sốt một chút, nhất thời không phản ứng kịp ý tứ của Cố Hoài: "A..... Đủ đi..." Cố Hoài khóe miệng gợi lên, mang vài phần cổ vũ: " Ân, cố lên." " Ân...." Kỳ Nguyệt gật gật đầu. Kì thật cô một chút nắm chắc cũng không có. Cô cũng không còn nhớ rõ đã bao lâu mình chưa chạm qua súng.....
Ở trong mơ cầm vô số lần, nhưng mỗi lần bắn cũng chưa bắn đâu. Cô không nghĩ tới, lại lần nữa cầm súng, sẽ dưới tình huống như thế này. Bên cạnh, các nữ sinh đều có chút nhàm chán, tốp năm tốp ba đứng chung một chỗ bát quái chuyện của Diệp Lâm Linh cùng Cố Hoài. Diệp Lâm Linh đã nhanh chân chạy tới trước mặt Cố Hoài, cùng hắn hàn huyên: " Cố Hoài, tớ nghe nói gần trung tâm thành phố vừa khai trương một quán lẩu cũng không tồi..... Nếu cậu không muốn đi quá xa, nhà ăn lầu ba vừa khai trương có một tiệm đồ ăn Nhật cũng rất tốt...." Cố Hoài không biết có hay không nghe Diệp Lâm Linh nói, hắn nhìn Kỳ Nguyệt đang cầm súng, tựa hồ không khí trùng xuống, biểu tình như đám sương sau núi, người khác khó nhận ra. Kỳ Nguyệt nhắm mắt, nâng tay lên.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!