Tô Tích Cầm đi vào sân trường, túi sữa nhỏ đeo cặp xếp hàng trong hàng đội, đầu nấm có chút lộn xộn, khuôn mặt tròn trắng nõn lộ ra chút ửng hồng, đôi mắt to đen láy nhìn chằm chằm cổng trường.
"Mạc Cẩm Thiên, mẹ con đến đón con rồi kìa.
" Giáo viên nói to với túi sữa nhỏ trong hàng.
Mạc Cẩm Thiên vui vẻ di chuyển cơ thể bé nhỏ rời khỏi hàng, thong dong đi tới trước mặt cô: "Hôm nay mẹ tới coi như đúng giờ.
"
Tô Tích Cầm cười, lúc này, giáo viên nói: "Mẹ Cẩm Thiên, cuộc thi vẽ tranh mừng ngày quốc tế thiếu nhi Cẩm Thiên đoạt giải nhất tổ nam, phải thưởng thật lớn cho Cẩm Thiên đó nha.
"
"Vất vả cho cô giáo rồi.
" Tô Tích Cầm cười cảm ơn, bởi vì các phụ huynh khác đều nhao nhao đến đón con, giáo viên cũng không có thời gian dư thừa để tán gẫu với Tô Tích Cầm nên cô liền dẫn túi sữa nhỏ đi ra khỏi trường.
Sau khi đi ra khỏi sân trường, Tô Tích Cầm cúi đầu nhìn con trai mình với ánh mắt tràn đầy tự hào.
Mạc Cẩm Thiên mở to đôi mắt đen trắng rõ ràng, có chút chịu không nổi biểu cảm của mẹ mình, lẩm bẩm: "Những bức tranh này rất đơn giản có được không, con chỉ tùy tiện vẽ thôi.
"
Tay cô chạm vào đầu cậu, trêu ghẹo: "Con muốn nói với mẹ là con quá thông minh?"
"Con vốn rất thông minh, OK.
" Mạc Cẩm Thiên bĩu môi hờ hững, hai cái chân nhỏ cũn cỡn bước nhanh hơn cô, cái cặp sách nhỏ màu trắng sữa in hình Hồ ba* mới nhấp nhoáng rơi vào trong mắt Tô Tích Cầm, quét sạch những buồn bực trong lòng cô.
(*) Hồ Ba: Ai muốn biết nó trông như thế nào thì xem phim "truy lùng quái yêu" nha, một con yêu củ cải đáng yêu lắm đó.
"Tô Tô, xe của mẹ đâu?" Túi sữa nhỏ nhìn trái nhìn phải nhưng không nhìn thấy xe của Tô Tích Cầm.
"Xe bị hỏng, mẹ mang đi sửa chữa rồi, hôm nay chúng ta bắt taxi về.
"
Túi sữa nhỏ dừng chân, xoay người nhìn Tô Tích Cầm, tròng mắt đen láy đảo quanh, rồi nói: "Lâu rồi mẹ không đi bộ với con, chúng ta đi bộ về là được rồi, coi như là mẹ bồi thường cho con.
"
Tô Tích Linh nhìn đôi lông mày nhỏ nhướng lên kia, trong lòng tựa như bị một dòng suối mát chảy qua, hiểu con không ai bằng mẹ, trong lòng túi sữa nhỏ suy nghĩ cái gì, cô làm sao lại không biết, đơn giản là muốn giúp cô tiết kiệm tiền mà thôi.
"Nhưng trời nắng lắm, chờ buổi tối, rồi mẹ đi dạo cùng con sau nhé?" Cô dùng giọng điệu thương lượng.
Bạn đang đọc bộ truyện Bà Xã Đừng Trốn Nữa! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bà Xã Đừng Trốn Nữa!, truyện Bà Xã Đừng Trốn Nữa! , đọc truyện Bà Xã Đừng Trốn Nữa! full , Bà Xã Đừng Trốn Nữa! full , Bà Xã Đừng Trốn Nữa! chương mới