Sáng hôm sau, từ sớm Tiểu Dương đã đến tìm Lý Giai Kỳ.
Công việc giám sát bên đoàn làm phim cô vẫn sẽ phụ trách ngoài ra ý của chủ tịch là nếu có việc cần đến thì cô vẫn sẽ đến Hải Thiên như bình thường.
Dù rất tò mò không biết tại sao tự nhiên Lý Giai Kỳ lại dọn về đây hơn nữa Trầm Thiên Phong còn đồng ý với cô rồi sáng sớm đã bảo mình đi chuyển lời mà không nói trực tiếp thế nhưng Tiểu Dương vẫn không nhiều chuyện dò hỏi nguyên nhân.
Tôi biết rồi.
Phiền anh nói giúp với ông chủ, tôi muốn xin nghỉ vào ngày Giáng sinh.
Lý Giai Kỳ đã hứa với sáu bánh bao nhỏ cùng chúng đón Giáng sinh cho nên cô cần phải xin nghỉ mà hiện tại quan hệ giữa hai người họ như vậy cho nên chỉ có thể thông qua Tiểu Dương.
Tôi sẽ chuyển lời giúp cô còn bây giờ tôi trở về trước.
Ngoại trừ việc không còn gặp mặt Trầm Thiên Phong thì mọi việc vẫn diễn ra như bình thường, vẫn có tài xế riêng đưa Lý Giai Kỳ đến đoàn làm phim rồi đón cô trở về sau đó cô cùng ăn cơm với mọi người.
Vì không muốn mình quá khác biệt với mọi người cho nên Lý Giai Kỳ sau khi trở về từ phim trường thì sẽ cùng với những người khác làm việc, chủ yếu là mấy công việc lau dọn mà trước đây vẫn làm nên cũng không vất vả gì.
Đối với việc Lý Giai Kỳ dọn trở về khu nhà cho người làm Yamaguchi Ryo rất là vui sướng, chí ít thì người đàn ông mà cô ta vừa ý đã không còn ở chung với người phụ nữ khác, cô ta cảm thấy hi vọng của mình lại nhiều hơn một chút.
Cô không có mắt à, sàn nhà vẫn còn bẩn đây này.
Cô hầu gái Namiko hai tay chống nạnh lớn tiếng mắng một cô hầu của Hải Thiên Đế Cung mà trùng hợp là hôm nay Lý Giai Kỳ đang cùng lau dọn với cô ấy, ai mà không biết Namiko đang chỉ cây dâu mắng cây hoè.
Xin lỗi Ryo tiểu thư, tôi sẽ lau lại.
Cô hầu gái vẫn còn rất trẻ lại mới vào làm ở Hải Thiên Đế Cung không lâu nên khá nhát gan, bị Namiko lớn tiếng quát mắng là tái mét mặt vì sợ.
Ngọc Hà! Em ra chỗ kia lau đi, chỗ đó để chị.
Cô hầu tên Ngọc Hà lập tức măng theo cây lau nhà ra chỗ khác còn Lý Giai Kỳ thì tiến đến chỗ mà Namiko vừa chỉ.
Cô cẩn thận lau đi lau lại ba lần trước mặt của Namiko để cô ta không còn bắt bẻ được nữa.
Lương Thủy Nhu đã khuyên cô nên nhẫn nhịn Yamaguchi Ryo, cô cũng không muốn dây dưa gì với bọn họ cho nên vẫn nhẫn nhịn không so đo với chủ tớ bọn họ.
Lại nói, thân phận của Yamaguchi Ryo khá đặc biệt cho nên quản gia Lưu cũng đặc biệt nhắc nhở mọi người trong Hải Thiên Đế Cung phải biết điều tránh bị phạt.
Cô hầu gái Namiko chung quy vẫn dè chừng Lý Giai Kỳ cho nên không dám bắt bẻ gì thêm.
Lý Giai Kỳ lau xong sàn nhà thì cũng đã hoàn thành công việc cho nên đã cùng mọi người trở về khu nhà cho người làm chuẩn bị ăn cơm.
Kể từ ngày Lý Giai Kỳ dọn ra khỏi phòng của Trầm Thiên Phong và cùng những người hầu khác làm công việc dọn dẹp thì vẫn luôn bị Yamaguchi Ryo tìm cớ gây chuyện.
Đôi khi là cô ta cố tình làm bẩn sàn nhà mà cô vừa lau rồi bắt cô lau lại, cũng có khi cô ta cố ý bắt Lý Giai Kỳ phải làm việc vào giờ ăn cơm để cô không được ăn.
Quá đáng hơn nữa là cô ta cố tình kêu Lý Giai Kỳ phụ giúp rửa nguyên liệu nấu ăn rồi nhân lúc Lý Giai Kỳ đang làm rồi hắt nước sôi lên người cô, kết quả là cô bị bỏng hết cả đùi trái.
Còn may mắn là thời tiết mùa đông mà Lý Giai Kỳ lại sợ lạnh cho nên chiếc quần giữ nhiệt đã cứu cô không bị bỏng sâu.
Vết bỏng bị phồng rộp, đỏ rát khiến cô thậm chí không thể mặc được quần nữa.
Quản gia Lưu biết được sự việc cũng đã nhanh chóng mời bác sĩ đến chữa trị cho cô và cũng nói cô cứ nghỉ ngơi không cần phải làm việc nữa.
Mình nói cậu nhẫn nhịn nhưng không có nói cậu nhẫn nhịn đến mức độ này.
Lương Thủy Nhu tự trách không thôi, cô cẩn thận bôi thuốc giúp Lý Giai Kỳ.
Nhìn vào vết bỏng phồng rộp gần như kín đùi là cô lại thấy hối hận tại sao lại bảo Lý Giai Kỳ nhẫn nhịn cơ chứ.
Mình bây giờ chỉ muốn an ổn làm việc trả nợ, trả nợ xong rồi mình sẽ tìm công việc khác không muốn dây dưa gì với bọn họ nữa.
Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, vết bỏng này xem như mình trả cho cô ta cái tát lần trước đi.
Cậu không giống với Lý Giai Kỳ mình biết lúc trước nữa.
Lương Thủy Nhu bực bội nói.
Mình vẫn là mình, không có gì khác cả.
Chẳng phải chúng ta vẫn là bạn sao.
Cất lọ thuốc vào hộp y tế, Lương Thủy Nhu nhìn Lý Giai Kỳ ngập ngừng: Cậu....cậu thật sự không nói chuyện này cho ông chủ biết sao?
Nói ra cũng không giải quyết được gì cả còn mang tiếng cố ý chia rẽ bọn họ.
Coi như mình bất cẩn đi, sau này tránh mặt cô ta là được rồi.
Thật ra có một chuyện mà Lý Giai Kỳ không nói ra đó là hơn bao giờ hết cô bây giờ không muốn gặp mặt Trầm Thiên Phong một chút nào.
Cứ nhìn thấy khuôn mặt giống như đúc khuôn với con trai cô là cô lại thấy bất an kèm theo những mạch suy nghĩ lung tung.
Tốt hơn hết là mắt không thấy tim không phiền, cô cứ tự lừa dối bản thân mình rằng cô vẫn chưa bao giờ thấy mặt của anh ta, cô và anh ta không có liên quan hay quan hệ gì với nhau cả.
Dù cho trước đây cũng đã có lúc cô cảm thấy vui vẻ thoải mái khi ở cùng với bọn họ nhưng bây giờ cô cảm thấy điều đó là không cần thiết.
Có lẽ cứ giống như trước đây, họ không quen biết cô và cô cũng không biết bọn họ là tốt nhất.
Dù bị bỏng khá nặng nhưng vì không muốn mọi người biết cho nên Lý Giai Kỳ vẫn như cũ ban ngày đi làm, tối đến nghỉ ngơi rồi trò chuyện với người thân.
Lúc có mặt người khác thì cô có thể tỏ ra không có chuyện gì nhưng lúc chỉ có một mình thù sự đau rát từ vết bỏng là không thể bỏ qua.
Mặc dù đã lựa chọn những chiếc quần rộng rãi nhưng không thể tránh khỏi việc cọ xát, mỗi lần đứng lên ngồi xuống vải quần cọ vào vết bỏng làm cô chỉ biết nghiến răng chịu đựng, có đôi khi còn đau đến toát mồ hôi.
Hôm nay, tài xế đưa Lý Giai Kỳ đến đoàn phim, lúc đang định vào trong thì có một thứ làm cô phải chú ý.
Bạn đang đọc bộ truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bà Xã Em Phải Kết Hôn, truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn , đọc truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn full , Bà Xã Em Phải Kết Hôn full , Bà Xã Em Phải Kết Hôn chương mới