Trái ngược với sự kích động của Philip, Lý Giai Kỳ không thúc giục cũng không gặng hỏi, cô chỉ im lặng kiên nhẫn chờ đợi Philip bình tĩnh lại.
Có phải cô đã đoán ra điều gì rồi không? Philip cảnh giác hỏi.
Vậy để tôi nói thử xem sao.
Tôi đoán gia đình anh điều kiện rất tốt nếu không muốn nói là tầng lớp thượng lưu.
Sở dĩ anh lưu lạc đến mức đường này khả năng lớn là tranh đấu nội bộ trong gia đình.
Càng nghe Lý Giai Kỳ nói, mặt của Philip càng trắng bệch đi, đôi mắt mở lớn nhìn cô như gặp quỷ.
Từ biểu hiện của anh ta, Lý Giai Kỳ biết mình đã đoán đúng.
Chẳng qua cô thấy bộ đồ anh ta mặc đều là thương hiệu nổi tiếng mà không phải người thường có thể mua được chứng tỏ anh ta rất có tiền.
Lại thêm phong cách ăn uống rất nho nhã, dù đói lâu ngày nhưng vẫn từ tốn dùng bữa chứng minh giáo dục trong nhà rất nghiêm khắc.
Kết hợp với sự cảnh giác của anh ta, Lý Giai Kỳ nghĩ ngay đến kịch bản nội đấu trong gia tộc hào môn không ngờ đoán thử lại trúng.
Tôi không thể đến Đại sứ quán, nếu tôi đến đó thì những người đuổi giết tôi sẽ phát hiện ra.
Philip ủ rũ, nhỏ giọng đáp lại.
Từ trong lời nói của anh ta, Lý Giai Kỳ cảm nhận được sự lo lắng, thất vọng và sợ hãi.
Haiz, tiễn Phật phải tiễn đến Tây phương.
Lý Giai Kỳ đứng lên trong cái nhìn đầy khó hiểu của Philip, anh không hiểu cô nói gì: Tôi sẽ giúp anh về nhà nhưng mong là anh thông minh lên một chút đừng để trở về rồi lại bị đuổi giết, nếu vậy thì uổng công tôi cứu anh lắm.
Nói xong Lý Giai Kỳ cầm điện thoại gọi vào số máy mà rất lâu rồi không liên lạc.
Người bên kia bắt máy rất nhanh, sau mấy lời ngắn gọn thì cúp máy.
Hiện giờ tôi có chuyện phải ra ngoài, anh cứ chờ ở đây.
Đêm nay sẽ có người hộ tống anh trở về.
Đang chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì cánh tay của Lý Giai Kỳ bị giữ lại.
Tại sao lại giúp tôi?
Anh cứ xem như não tôi bị nước vào nên làm chuyện nông nổi đi.
Lý Giai Kỳ cười tươi rồi nhẹ nhàng gỡ tay Philip ra sau đó bước đi để mặc Philip ngây ngốc đứng đó.
Hai mươi lăm sống trên đời đã gặp qua vô số phụ nữ, mỹ nhân lại càng không ít thế nhưng ngày hôm nay nụ cười của Lý Giai Kỳ thật sự để lại ấn tượng sâu sắc với Philip.
Nụ cười thoải mái không câu nệ, vui vẻ và sảng khoái, chói mắt hơn cả ánh mặt trời.
Trầm Thiên Phong đang bù đầu với công việc, từ sáng đến giờ tham gia hai cuộc họp nên khá mệt mỏi.
Chủ tịch, Ryo tiểu thuyết cho người mang canh đến cho anh.
Tiểu Dương đẩy cửa bước vào, trên tay xách theo một hộp giữ nhiệt.
Mang qua cho đội kỹ thuật đi, từ giờ nếu cô ta mang gì đến cứ mang thẳng đến cho đội kỹ thuật.
Yamaguchi Ryo cũng đủ cố chấp, kể từ khi Lý Giai Kỳ dọn về ở khu nhà người làm là cô ta ngày nào cũng bám dính lấy anh.
Một ngày ba bữa của anh đều là cô ta nấu dĩ nhiên anh không ăn.
Cũng đã nhiều hơn một lần anh từ chối thẳng thừng nhưng cô ta vẫn cố chấp.
Sau đó anh cũng lười từ chối, bữa sáng và bữa tối chỉ ăn đồ của nhà bếp chuẩn bị, bữa trưa cô ta cho người mang cơm đến thì anh chuyển qua cho đội kỹ thuật còn mình thì ăn đồ của đầu bếp nấu.
Hôm nay cô ấy sao rồi?
Những ngày qua tuy là không gặp mặt nhau nhưng Trầm Thiên Phong vẫn hỏi đến Lý Giai Kỳ, anh vẫn chưa quen với việc không gặp được cô.
Cũng không có gì đặc biệt, buổi sáng vẫn đến đoàn làm phim thôi ạ.
Tiểu Dương biết hôm nay cô không đến phim trường thế nhưng nếu anh báo cáo rõ sự thật thì rất có thể Trầm Thiên Phong sẽ không giữ nổi bình tĩnh.
Anh tin tưởng cô là có chuyện cần thiết nên mới xin nghỉ chứ tuyệt đối không phải như bề ngoài thấy được.
Ừ!
Đã mấy ngày không được nhìn thấy cô, anh thật sự thấy nhớ cô nhưng nghĩ đến đêm hôm đó cô tuyệt tình đến như vậy là anh lại không thể bỏ xuống được cái tôi mà bước đến gặp cô.
Philip chờ đợi cả một ngày trong khách sạn, chờ đến mức bắt đầu cảm thấy bất an.
Trải qua những ngày tháng kinh khủng như thế đã khiến anh không dám tin tưởng vào ai nữa thế nhưng khó khăn lắm anh mới dám mở lòng ra tin tưởng vào cô thêm một lần vậy mà giờ đây có lẽ anh đã tin nhầm người.
Đừng ngây ngốc nữa, đi thôi, đưa anh về nhà.
Vào lúc Philip lần nữa rơi vào tuyệt vọng thì Lý Giai Kỳ lại xuất hiện như một vị thần cứu rỗi linh hồn của anh.
Không một lời báo trước, cô đột ngột mở cửa phòng và cũng vô tình kéo anh từ bùn đen lên đến mây trắng.
Thấy Philip cứ ngây ngây ngô ngô không chịu đứng lên, Lý Giai Kỳ sốt ruột chạy đến nắm lấy tay anh kéo đi.
Trước cửa khách sạn có xe chờ sẵn, hai người vào trong xe sau đó đến sân bay.
Có một chiếc máy bay riêng đang chờ đợi Philip, lúc nhìn thấy chiếc máy bay anh đã không tin vào mắt mình bởi người có thể sở hữu máy bay riêng không nhiều mà người có thể im hơi lặng tiếng đến và đi như vậy lại càng hiếm.
Không cần nghi ngờ, tôi không có tài cán ấy đâu.
Tất cả đều là nhờ một người bạn của tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn anh ấy đi.
Hốc mắt Philip đỏ hoe, anh nghẹn ngào không biết nói gì để cảm ơn cô nữa.
Hai người chỉ là những người xa lạ thế nhưng cô lại lựa chọn giúp anh dù chẳng biết gì về anh thậm chí còn không nhận cả việc tốt của mình.
Nếu như tôi còn sống sót, tôi nhất định sẽ tìm cô.
Từ trong lòng dâng lên một sự quyết tâm, Philip muốn được gặp lại cô bằng một tư thế hiên ngang nhất có thể.
Được! Tôi chờ anh, nhớ kỹ tên tôi là Lý Giai Kỳ!
Trao nhau một cái ôm tạm biệt, Philip lên máy bay và rời đi.
Lý Giai Kỳ nhìn theo bóng dáng của chiếc máy bay rồi cười, cô vậy mà cũng có lúc điên rồ như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bà Xã Em Phải Kết Hôn, truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn , đọc truyện Bà Xã Em Phải Kết Hôn full , Bà Xã Em Phải Kết Hôn full , Bà Xã Em Phải Kết Hôn chương mới