Trên một bình đài như vậy, Trần Thương có thể dựa theo tiết tấu của bản thân từ từ sẽ phát triển, mà không phải một lần xong hoặc là hạn định trong một ngành nghề nào đó.
Cấp cứu là một võ đài lớn.
Cả một đời Trần Thương sẽ không chỉ giới hạn rong ngoại khoa tay, tới Lục Viện thành phố Ma Đô, cho dù đối với sự phát triển ngoại khoa tay của Trần Thương mà nói là một chuyện tốt, nhưng đối với chuyên khoa khác của anh mà nói cũng không phải như thế.
Mà bây giờ ở tỉnh Nhị viện, Trần Thương có Lý Bảo Sơn bảo đảm, có Tân Hiếu Uyên, Lý Kiến Vĩ làm chỗ dựa, có lão viện trưởng Phòng Dung Lâm làm hậu thuẫn, cơ hội Trăn Thương phát huy dục vọng trên cơ bản là ổn thỏa.
Lại thêm chính mình vừa mới lên nghiên cứu sinh, chuyển chức một chức nghiệp ẩn tàng, vẫn chờ kiếm độ thiện cảm từ nữ vương Mạnh Hi nữa.
Nói trắng ra, hiện tại vẫn là thời điểm cần hèn mọn, chờ mình vụng trộm lên tới cấp 99, học đủ kỹ năng, đến lúc đó thiên hạ rộng lớn, đi chỗ nào mà không được?
Mà bây giờ thì sao? Trần Thương đối với bản thân mình hiểu rất rõ ràng, mặc dù bây giờ chưa được coi là quá tài giỏi, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, chính là một kĩ thuật khâu cơ mà thôi, không nói đối với khoa ngoại chỉnh hình, chí riêng đối với ngoại khoa tay mà nói chỉ là phô trương thanh thế, kỹ năng cơ sở mà thôi, dù sao ngoại khoa tay không chỉ có khâu cơ, giống với khoa ngoại lồng ngực cũng không chỉ chữa trị mỗi thực quản.
Bọn họ khích lệ, Trần Thương chỉ nghe một chút, cười cười, tự anh đã nắm chắc tâm lý, biết việc mình cần làm còn rất nhiều, đường cần đi còn rất gian nan.
Bạn đang đọc bộ truyện Bác Sĩ Nguy Hiểm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bác Sĩ Nguy Hiểm, truyện Bác Sĩ Nguy Hiểm , đọc truyện Bác Sĩ Nguy Hiểm full , Bác Sĩ Nguy Hiểm full , Bác Sĩ Nguy Hiểm chương mới