Cũng may sau khi Bành Uy liên tục khen tôi anh hùng cứu mĩ nhân, Lý Tuyền không tức giận nữa, nhưng chị ấy vẫn không để ý đến tôi.
Tôi chỉ đành cùng Bành Uy nhìn ngắm người đẹp dọc đường, ngắm người đẹp cho bổ mắt.
“Anh Địch, ngày mai chúng ta đi lướt sóng đi.
Nghe nói lái cano cũng thú vị lắm.
”
Bành Uy lảm nhảm suốt dọc đường, dù sao cũng là tôi trả tiền.
Cậu ấy định chơi tất cả các trò một lần.
“Với cái thân hình này của cậu, vừa lên cano chắc chắn cano sẽ chìm.
”
“Anh Địch này, anh còn nói thế em sẽ không vui đâu.
Thân hình em thì làm sao, dáng em là dáng chuẩn đấy anh có biết không?”
Chậc chậc, da mặt dày thật.
Tôi nghiêng đầu, không thèm để ý đến cậu ấy.
“Anh Địch này, em có chuyện muốn nói với anh.
”
“Làm gì, mượn tiền à, không có đâu.
”
Tôi vừa mới xoay người lại bị Bành Uy kéo lại.
“Gì thế, em muốn nói với anh chuyện của chị Tuyền.
”
Bành Uy nhìn Lý Tuyền đi trước nhỏ giọng nói.
Chị ấy cởi giầy, đi chân trần trên nền cát.
Mái tóc dài thả bay trong gió.
Tấm lưng kia không thua kém một nữ diễn viên nào.
Lẽ nào Bành Uy cuối cùng cũng muốn đem tâm tình bao nhiêu năm trở thành hiện thực, chuẩn bị xuống tay với Lý Tuyền rồi sao? “Anh Địch, anh không cảm thấy lai lịch của chị Tuyền không đơn giản sao?”
“Anh nhìn tư thế chị ấy vừa cầm súng xem, có lẽ anh nhìn không thấy gì nhưng em nói cho anh biết, tư thế đấy cực kì chuẩn.
Giống hệt giáo quan trong quân đội bọn em vậy.
Mặc dù súng đấy không giống súng thật nhưng kết câu cũng không khác bao nhiêu đâu.
”
Tôi sững sờ, thực ra vừa này tôi đã nghĩ đến điều này nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng bây giờ Bành Uy vừa nhắc đến, tôi không khỏi nhớ đến dáng vẻ của Lý Tuyền, tư thế đấy đúng là rất thuần thục, nhìn cũng biết là đã từng luyện qua.
“Anh Địch à, thân thủ tốt thì có thể coi như đã từng luyện tập.
Nhưng chơi súng cũng thành thạo như vậy, nếu từng được luyện tập thì đúng là chuyện lớn rồi.
”
Bành Uy nói không sai, nếu như Lý Tuyền đã từng được dạy bắn súng.
Vậy chị ấy không phải cảnh sát, chỉ có thể là… “Cậu cảm thấy chị ấy càng giống loại người nào?”
Tôi nhìn bóng lưng Lý Tuyền đằng trước, mở miệng hỏi.
Cũng không biết là đang hỏi Bành Uy hay hỏi tự hỏi chính mình.
“Em thấy không giống lắm, nhưng nếu chị Tuyền thật sự là cảnh sát, trước kia chị ấy bị người ta bắt sao không có ai tới cứu.
Nếu chị ấy là…” Bành Uy khụ khụ một chút, càng nói nhỏ hơn.
“Em nói nếu như chị Tuyền là người trong cục cảnh sát, chúng ta làm nhiều chuyện xấu như vậy, chẳng phải đã sớm bị bắt rồi sao?”
Bành Uy càng nói tim tôi càng trùng xuống.
Mới đầu là Lý Tuyền lôi kéo tôi làm nghề này, nói thẳng ra quan hệ của hai người chúng tôi không phải họ hàng thân thích cũng không phải bạn bè thân quen.
Chỉ là trước kia lúc cấp ba từng học chung một năm, ngồi chung một bàn sau đó Lý Tuyền chuyển trường.
Sau đó tôi học tiếp hai năm cấp ba, thi vào một trường đại học chui, ra trường thì thất nghiệp.
Lúc đó tôi ở nhà ăn bám, bị nói nhiều đến mức lỗ tai muốn đóng kén luôn.
Ngay lúc đấy Lý Tuyền gọi cho tôi hỏi có muốn kiếm tiền không? Lúc đó vừa nghe đến kiếm tiền cho dù là hố lửa tôi cũng bằng lòng nhảy vào.
Tôi không chút do dự chạy đến Thượng Hải tìm chị ấy, bắt đầu làm cái nghề xấu xa giúp người ta chia tay này.
“Nói đến chuyện này, không phải cậu hợp tác với chị ấy trước sao, cậu phải hiểu rõ Lý Tuyền hơn tôi chứ, bây giờ đến hỏi tôi làm gì?”
Tôi đẩy Bành Uy một cái, cậu ấy nhất thời nóng nảy.
“Anh còn có mặt mũi nói em à, anh đã biết em với chị ấy ở bên nhau, thế sao sau này còn tranh cướp chị ấy với em khắp nơi?”
Bành Uy nóng nảy, giọng nói cũng lớn hơn, tôi bị cậu ấy hét đến sửng sốt.
Bạn đang đọc bộ truyện Bậc Thầy Chia Tay tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bậc Thầy Chia Tay, truyện Bậc Thầy Chia Tay , đọc truyện Bậc Thầy Chia Tay full , Bậc Thầy Chia Tay full , Bậc Thầy Chia Tay chương mới