Lý do rất đơn giản, Ngô Thiến ung thư giai đoạn cuối, không muốn kéo theo Cát Quân nên mới muốn ly hôn cùng anh ấy.
Chị ấy biết rõ tính tình của Cát Quân, anh sẽ không bỏ rơi chị trong lúc chị bị bệnh đâu.
Thế nên chị ấy mới tìm đến chúng tôi qua sự giúp đỡ của em gái.
“Tôi muốn mượn người trong phòng làm việc của các cậu tạo bằng chứng giả chồng tôi có người khác ở ngoài.
Nếu vậy tôi có thể dễ dàng ly hôn với anh ấy.
Đời này tôi đã nợ anh ấy quá nhiều rồi, không muốn đến lúc chết còn kéo theo anh ấy nữa.
”
Lúc Ngô Thiến nói những lời này sắc mặt rất lạnh lùng, giống như đang nói chuyện của người khác vậy.
Bây giờ tôi mới phát hiện vừa nãy không phải chị ấy đi vệ sinh vội vàng đi uống thuốc.
Trán chị thấm đẫm mồ hôi, sắc mặt càng ngày càng trắng bệch.
“Tôi cứ đau từng cơn từng cơn nhưng chỉ dám nói với anh anh ấy cơ thể không khỏe, bị phong thấp nên chân đau.
”
Lý Tuyền và Bành Uy không nói gì.
Tôi nghĩ một lúc, vẫn nói: “Chị Thiến, giấy không gói được lửa, anh Cát đã sớm biết sức khỏe chị không tốt rồi.
Chị nói thẳng với anh ấy thì hơn.
”
Ngô Thiến như sớm biết trước tôi sẽ nói vậy, lắc đầu, vẻ mặt cô đơn.
“Bởi vì tôi nuông chiều con trai từ nhỏ, mới khiến đứa con trai vừa trưởng thành liền bỏ nhà ra đi.
Bây giờ chúng tôi chỉ là một đôi vợ chồng già cô độc không con cái.
Tiền anh ấy để dành đã bị đứa con lấy trộm đi không ít, số còn lại anh ấy dùng để dưỡng lão.
”
Tâm trạng của Ngô Thiến tôi hiểu được nhưng: “Chị Thiến, anh Cát rất tốt, tôi không muốn lừa anh ấy.
”
Hơn nữa, Ngô Thiến đã thế này rồi, làm gì có tiền để trả.
Nói thẳng ra đơn hàng lần này coi như là làm từ thiện, tôi không làm cũng không muốn làm.
Ngô Thiến đột nhiên bật cười nói: “Các cậu làm ăn còn phải nhìn người à?”
“Hay các cậu nghĩ tôi không có tiền để trả?”
Nói xong Ngô Thiến lấy trong túi ra một sấp tiền, nhìn qua ít nhất cũng khoảng ba mươi vạn.
“Đây là tiền đặt cọc, đợi xong chuyện tôi sẽ cho các cậu ba mươi vạn nữa.
”
“Chị Ngô Thiến, nếu chị có nhiều tiền vậy sao không chữa bệnh đi.
Chị còn trẻ đẹp, cứ ra đi như vậy không thấy tiếc sao?”
Tôi còn chưa nghĩ ra nên nói gì, Bành Uy đã mở miệng hỏi trước.
Hiếm khi thấy cậu ấy tiền đưa đến trước mặt rồi còn đẩy ra, trong lòng tôi vui vẻ, ngoài miệng cũng phụ họa theo.
“Chị Thiến à, tôi cảm thấy chị không nên bỏ cuộc.
”
Ngô Thiến yên lặng nhìn chúng tôi nói: “Không ngờ tôi may mắn như vậy, trực tiếp gặp được mọi người.
Mà các cậu cũng không giống như tôi tưởng tượng, thấy tiền là sáng mắt.
”
Cũng không biết đây là khen hay chê, tôi thở dài nói thẳng.
“Chị Thiến, dù sao chuyện của chị chúng tôi sẽ không nói với anh Cát nhưng đơn hàng của chị chúng tôi không thể nhận.
”
Chúng tôi làm nghề này lâu như vậy, những cặp vợ chồng tìm đến đều do hai người có mâu thuẫn hoặc vì tranh giành tài sản mà không từ thủ đoạn.
Nhưng đơn hàng lần này khiến tôi cũng không biết phải nói gì.
“Ngô Địch, hai người chúng ta cùng họ, ít ra vẫn có quan hệ huyết thống.
Cậu giúp tôi lần này đi, thực ra đời này tôi đã sống đủ rồi.
Không có con trai, tôi cũng không muốn trở thành trói buộc của đàn ông.
Chi bằng nhân lúc bây giờ còn có thể đi lại, cắt đứt sạch sẽ tốt biết bao.
”
Thái độ của Ngô Thiến đột nhiên dịu đi, chị ấy nhìn bốn phía xung quanh sau đó kéo tóc xuống.
Hóa ra mái tóc đen dài là tóc giả, bên dưới là một cái đầu trọc lóc.
“Tôi không còn nhiều thời gian nữa, thời gian cuối cùng không muốn ở bệnh viện ngửi mùi thuốc mà ra đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Bậc Thầy Chia Tay tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bậc Thầy Chia Tay, truyện Bậc Thầy Chia Tay , đọc truyện Bậc Thầy Chia Tay full , Bậc Thầy Chia Tay full , Bậc Thầy Chia Tay chương mới