Ánh nắng bên ngoài kéo dài bóng hình hai người họ.
Yết hầu của Bạc Lương Thần giần giật, nhưng lạ là anh không nổi giận: "Cô phát hiện ra tôi nhận nhầm người từ khi nào?"
"Tôi đã nói rõ vấn đề này trong lễ cưới rồi mà.
Xin lỗi, tôi không có hứng thú hồi tưởng lại quá khứ cùng anh." Chung Hi nói xong, lập tức cất bước đi vòng qua anh.
Bạc Lương Thần quay đầu nhìn bóng lưng kiêu ngạo của cô, giọng nói vẫn lạnh lùng như mọi khi: "Nếu cô nói cho tôi sớm hơn thì sẽ không phải chịu cảnh tai ương ngục tù trong một năm ấy."
Anh có thể nể tình mặt dây chuyền kia mà tha cho cô một lần.
Nhưng bây giờ tất cả đã muộn rồi.
Một câu nói ngắn ngủi tựa cây kim đâm thẳng vào trái tim những tưởng đã bình lặng của Chung Hi.
Bạc Lương Thần cho rằng anh đã nắm chắc vận mệnh của cô rồi sao?
Ha, thật nực cười!
Chung Hi bỗng dừng bước, siết chặt chiếc mũ bảo hiểm trong tay: "Trí nhớ của Bạc Tổng không tốt lắm thì phải.
Trên tòa chính miệng tôi thú nhận, là tự tôi yêu cầu vào tù.
Đó là sự lựa chọn của tôi."
Ánh mắt người đàn ông chợt đóng băng, trong mắt ngùn ngụt lửa giận: "Chung Hi, cô nhất định phải nói như vậy sao?"
Câu chữ có gai.
Anh nhớ rõ lúc nãy ở trước mặt Lục Bắc, cô không mang dáng vẻ này.
Hay là cô làm bộ làm tịch trước mặt anh hòng thu hút sự chú ý của anh?
Từ trong ánh mắt của Bạc Lương Thần, Chung Hi có thể hiểu được suy nghĩ của anh.
Cũng chính trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy Bạc Lương Thần chẳng khác gì những gã đàn ông khác, đều coi thường phụ nữ và khiến người ta chán ghét.
"Sao nào, nếu tôi nói cho anh biết thì anh sẽ tha cho nhà họ Chung, tha cho tôi ư? Anh sẽ từ bỏ kế hoạch hại tôi tan cửa nát nhà mà anh đã trăm phương ngàn kế vạch ra hay sao?"
"Anh sẽ làm vậy sao?"
Cô tiến sát lại gần, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đối phương.
Khóe môi cô nở nụ cười, đó là dáng vẻ Bạc Lương Thần chưa từng nhìn thấy.
Từng lời lên án của cô đã chạm vào tâm khảm của người đàn ông này.
Nhưng anh không thừa nhận.
"Đừng giả vờ nữa." Chung Hi cười khinh miệt, trong đôi mắt chỉ có cảm xúc bình thản, mọi phẫn nộ đều bị cô đè nén dưới đáy lòng.
Cô sẽ không để cho người đàn ông này xé rách lớp ngụy trang của mình.
Cho dù đau đớn hơn nữa cũng phải tiếp tục kiên trì.
Cô phóng khoáng cất bước rời đi, không lưu luyến chút nào.
Bạc Lương Thần đứng sững tại chỗ, nhìn theo bóng dáng Chung Hi dần thu nhỏ.
Lần này gặp lại, Chung Hi đã thay đổi như thể biến thành một người khác.
Hơn nữa, anh cực kỳ không thích sự thay đổi này.
Mặc dù anh hận nhà họ Chung, nhưng đúng là Chung Hi đã cứu anh, hai chuyện này không thể gộp làm một được.
Bạc Lương Thần trở lại trong xe với tâm trạng khó tả, tháo mũ lưỡi trai ném sang ghế phụ.
Anh vừa ngước mắt đã trông thấy nửa mặt dây chuyền đặt trên bệ để đồ.
Anh vươn tay cầm lấy vuốt ve, chữ Hi rất rõ nét, cảm xúc ngổn ngang bị đè nén lại lan tràn một lần nữa.
Khi Bạc Lương Thần định giẫm chân ga, hai bóng người lọt vào tầm mắt anh.
Làn gió mát khẽ lùa qua mái tóc ngắn của Chung Hi, cô mỉm cười vén lọn tóc rối ra đằng sau.
Lục Bắc ở bên cạnh tươi cười rạng rỡ, thậm chí còn khoác tay lên vai cô.
Bạc Lương Thần từ từ siết chặt ngón tay cầm mặt dây chuyền, quanh người tỏa ra hơi thở lạnh lùng.
Cô vội vàng trốn tránh anh là để bám lấy Lục Bắc sao?
Bây giờ trong đầu anh chỉ toàn là hình ảnh Chung Hi từ chối không cho anh lại gần.
Nhất thời trong cõi lòng xao động lại nhiều thêm nỗi cay đắng không thể đè nén.
Hai người giành chiến thắng ở vòng loại, Lục Bắc hào hứng dẫn Chung Hi đi ăn đại tiệc.
Chung Hi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù ban đầu trạng thái của cô không tốt, nhưng may mà cô không kéo chân Lục Bắc, chuyển nguy thành an.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em, truyện Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em , đọc truyện Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em full , Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em full , Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em chương mới