Bách Chu

Chương 5: 5


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Bách Chu ngẩn người, đây là ngày mà Tang Ương xảy ra tai nạn vào ba năm trước.

Thời gian quay ngược sao?

Nàng đã quay lại quá khứ?

Bách Chu ngơ ngác ngồi dậy, chiếc chăn trượt khỏi người nàng từ lúc nào chẳng hay, ánh mắt nàng đảo một vòng quanh phòng.

Bố cục phòng ngủ lọt vào võng mạc của nàng, một bức màn thật dày, những bức tranh trên tường, quả bóng màu cam mà Đậu Hà Lan đã đem vào từ khi nào...

Từng đồ vật rõ ràng vô cùng quen mắt lại trở nên bất thường trong hoàn cảnh hiện tại.

Bách Chu nhìn vào bàn tay của bản thân, ngón tay nàng khẽ động, rất linh hoạt, không giống như đang nằm mơ chút nào.

Suy nghĩ trong đầu nàng trở nên rối bời, đây là thật sao? Nàng thầm nghĩ.

Nhưng giờ nàng không rảnh để hoài nghi về chuyện thật giả nữa.

Tang Ương tỉnh dậy.

"Tiểu Chu." Vì vừa tỉnh dậy nên giọng của cô có chút khàn khàn, nếu so sánh với chất giọng thanh lãnh thường ngày thì giờ nó mềm mại hơn chút.

Bách Chu ngơ ngác quay đầu về phía cô.

Vốn dĩ ánh mắt của Tang Ương vẫn còn buồn ngủ cùng lười nhác, nhưng vừa nhìn thấy sắc mặt của Bách Chu thì cơn buồn ngủ chợt biến mất.

Bạn đang đọc bộ truyện Bách Chu tại truyen35.shop

Cô ngồi dậy, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy quan tâm: "Em sao thế?"

Trên mặt Bách Chu vẫn còn dấu vết của nước mắt, Tang Ương hỏi, cô vươn tay muốn lau nước mắt cho nàng, thế nhưng cánh tay vừa giơ lên thì Bách Chu đã vội vàng nắm lấy.

Lực tay của nàng khá lớn khiến Tang Ương rất đau, nhưng giờ cô cũng không rảnh mà quan tâm đến việc này, bởi vì sắc mặt của Bách Chu rất kỳ lạ, cô chưa bao giờ thấy nàng có bộ dáng thất hồn lạc phách như bây giờ.

Bách Chu ý thức được một việc, nếu thời gian quay ngược trở lại thì cơn ác mộng ấy sẽ không xảy ra, nàng vẫn có thể thay đổi nó, nàng có thể khiến Tang Ương sống vui vẻ trên thế giới này, hai người sẽ không cần phải đối mặt với cảnh sinh ly tử biệt vô cùng tàn khốc nữa.

"Em sao thế?" Tang Ương hỏi lại, lần này giọng cô nghiêm túc hơn nhiều, cô vừa dứt lời thì đã bị Bách Chu ôm lấy.

Cái ôm này dường như chứa đựng tất cả sức lực của Bách Chu khiến cho cánh tay của Tang Ương phát đau, cô càng lo lắng hơn, cô muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra thì chợt nghe thấy tiếng khóc của Bách Chu.

Tiếng khóc tràn ngập nỗi thống khổ và áp lực, giống như linh hồn của nàng đã trải qua một sự kiện chấn động.

Rõ ràng Tang Ương chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, thế nhưng chỉ cần nghe tiếng khóc của Bách Chu thì đôi mắt của cô cũng trở nên chua xót, cô không hỏi lý do nữa mà giơ tay vuốt ve đầu Bách Chu, để nàng tựa đầu lên vai mình, dịu dàng dỗ dành: "Không sao đâu, Tiểu Chu ngoan, đừng khóc nữa, chị ở đây rồi, sẽ không có chuyện gì đâu."

Bách Chu càng không thể ngừng khóc, lúc trước nàng chỉ có thể hy vọng xa vời rằng giá như Tang Ương có thể nhìn nàng thêm một lúc, dù nói nhiều thêm một câu thôi cũng được, nàng có thể dùng tất cả mọi thứ để đánh đổi.

Mà lúc này, nàng lại được ban cho một cơ hội để làm lại từ đầu, Tang Ương ở trước mặt nàng, xinh đẹp tựa như bộ dáng trong ký ức.

Tang Ương dỗ dành một hồi lâu nhưng nàng vẫn không ngừng khóc, nếu còn tiếp tục nữa thì đôi mắt của nàng sẽ không chịu nổi mất. Cô khẽ thở dài, giả vờ không vui: "Đừng khóc nữa, nếu khóc thì chị sẽ giận đấy."

Tuy nói như thế nhưng cô cũng không có nhiều hy vọng lắm, Tiểu Chu đã sớm bị cô chiều đến hư rồi, đối mặt với một câu chẳng có chút uy hiếp nào như vậy thì chắc chắn nàng không sợ hãi mà còn đắc ý nói rằng, dù thế nào đi chăng nữa thì chị cũng sẽ không giận em.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bách Chu, truyện Bách Chu , đọc truyện Bách Chu full , Bách Chu full , Bách Chu chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top