Trấn Hắc Xà buổi sáng hôm ấy có vụ kiện tụng gây chấn động.
Cái sự chấn động ấy không chỉ bởi vấn đề kiện tụng dâm ô, mà cơn chấn động lại là lòi ra sự thật có một nữ đại phu ở trấn này, khiến nhiều người bàn tán.
Vụ kiện kết thúc nhưng dư âm của nó để lại thì lan truyền nhanh chóng.
Đã xế trưa, mọi người chuẩn bị dùng cơm và quan huyện cũng vậy.
Ông ta định về nhà ăn cơm thì có tiếng trống ngoài kia khiến hắn ta phải dừng lại.
Quan huyện cảm thấy ngạc nhiên và tức giận, hầm hầm mặt quát.- " buổi trưa là lúc ăn cơm nghỉ ngơi , vậy mà cũng không được yên nữa.
Không biết đứa nào to gan đánh trống ngay giữa trưa vậy?"Ngay lập tức, bên ngoài một nha sai chạy vô cúi đầu bẩm báo.- " thưa Nhơn đại nhân, bên ngoài kia có một nhóm phụ nữ đánh trống kêu oan ạ"Tên quan huyện hằm hằm khuôn mặt, trừng mắt nói.- " đánh trống kêu oan sao không để đến chiều, lại đánh ngay giữa trưa thế này? Làm gì cũng phải có giờ giấc chứ.
Nhà ngươi ra ngoài đuổi chúng đi hết cho ta "Nói xong định quay mặt bỏ đi, thế nhưng tên nha sai vẫn ngập ngừng đứng đó.
Tên quan huyện ngạc nhiên hỏi.- " tại sao ngươi còn chưa đi, đứng đó làm gì?"Tên nha sai ngập ngừng ấp úng, dường như gặp chuyện khó nói lắm.
Hắn lắp ba lắp bắp.- " bẩm ...quan lớn.
Nhóm phụ nữ ngoài đó rất đông, tới mấy chục người.
Lúc đánh trống kêu oan, họ bảo rằng nếu quan không thăng đường ngay thì họ quyết không về, mà đuổi cũng không chịu đi ạ"Tên quan phủ nghe vậy thì trợn mắt tức giận, làm gì có kẻ nào ngông cuồng như thế? Hắn hừ một tiếng, ra lệnh.- " được rồi, thăng đường"Đám nha sai lập tức chạy ra, công đường nhanh chóng được khai mở lại.
Hai hàng lính uy nghiêm đứng hai bên chờ lệnh, quan phủ đập bàn quát lớn.- " kẻ nào giữa trưa đánh trống kêu oan , có oan khuất gì mau trình báo lên đây"Từ cái đập bàn cho đến phong thái cũng hiểu tên quan này đang rất bực bội.
Hắn vừa nói xong, trong đám phụ nữ ấy có một người trông quen thuộc bước ra, đó chính là Cố Minh tiểu thư.
Cố Minh hai tay dâng tờ đơn lên trước, cúi đầu cung kính nói.- " bẩm quan phủ đại nhân.
Tiểu nữ họ Cố, tên Minh, là người trấn này.
Tiểu nữ sáng nay nhìn thấy đại nhân xử vụ án y quán Thiên Phi dâm ô, cảm thấy không hợp tình hợp lý.
Nghĩ rằng cần phải làm gì đó, vậy nên bây giờ đem đơn kháng cáo tới, mong đại nhân xét xử lại vụ án mà tha cho vị đại phu đáng kính kia một con đường sống"" RẦM..." một tiếng động lớn vang lên, quan phủ không để Cố Minh nói hết lời đã đập bàn mạnh bạo.
Hắn mặt đỏ tía tai, trợn ngược mắt quát.- "hay cho đứa con gái to gan, dám phá hoại tôn nghiêm chốn công đường.
Bản án mà bổn quan xử là đúng theo phép nước, ngươi còn kêu oan cái gì? Định tới đây làm loạn hay sao? Mau cút ra ngoài ngay"Một tiếng hét lên chấn động công đường, xua đuổi thẳng mặt.
Cố Minh giật mình, vô thức bước lùi lại.
Tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây, thế nhưng từ trong đám phụ nữ kia lại có tiếng cất lên.- " nếu vị tiểu thư ấy không kiện được, thì để ta kiện thay"Tiếng nói kia có vẻ rất quen thuộc làm tên quan kia ngớ người.
Từ trong đám đông, Nhơn phu nhân bước ra ngoài.
Giữa chốn công đường, bà ta nhìn quan phủ mà cười nhạt.- "Nhơn đại nhân, ta cũng có đơn kiện muốn trình báo"Tên tri phủ thoáng cau mày, khuôn mặt nhăn nhó ra vẻ khó chịu.
Hắn nhìn người phụ nữ ấy mà nói.- " bà thì có kiện tụng gì? Tại sao không ở nhà nói với ta mà lại lên đánh trống giữa công đường thế này?"Nhơn phu nhân cười nhạt, lấy trong áo ra một tờ đơn.
Bà ta phẩy tờ đơn ra, nhếch mép cười , bước từng bước về phía quan tri phủ mà nói.- "ta tới đây là chính là kiện ông, một kẻ vong ơn bội nghĩa"Lời nói vừa dứt, cả đám sai nha giật mình, mà quan huyện trợn tròn mắt ngơ ngác.
Nhơn phu nhân mỉm cười, một nụ cười khinh bỉ mà nói tiếp.- "đại phu Thiên Phi đã có ơn chăm sóc, giúp đỡ chữa bệnh cho vợ của ông, vậy mà ông không một chút lòng thương tống người ta vào ngục, xử người ta tội chết.
Ông như vậy là quá tàn bạo, quá tàn nhẫn.
Ta kiện ông tội vô nhân..."" RẦM ..." một tiếng đập bàn ầm ĩ vang lên, tưởng chừng như cái bàn ấy cũng muốn sụp đổ trước cái vổ đầy tức giận của quan phủ.
Nhơn tri huyện mặt đỏ tía tai , trợn mắt chỉ mặt vợ mà mắng.- " khốn kiếp.
Bà hôm nay ăn phải cái gì mà dám lên đây kiện ta giữa chốn công đường? Đây là nơi tôn nghiêm, há để cho phụ nữ làm loạn? Bà mau về nhà đi, đừng để ta phải dùng đến biện pháp mạnh "Quan tri phủ đang vô cùng tức giận.
Làm gì có chuyện một quan tri phủ to lớn mà để vợ mình ra kiện mình giữa công đường, làm trò cười cho thiên hạ như thế này ? Điều này với ông ta mà nói là một chuyện rất quê độ.
Ông ta mặt đỏ phừng phừng, xem ra không giữ được bình tĩnh nữa rồi.
Trong lúc nộ khí xung thiên, tưởng chừng sự phẫn nộ ấy sẽ bùng phát, thế nhưng lúc này trong đám phụ nữ kia lại có tiếng nói vang ra.- " nếu như vợ ngươi không kiện ngươi được, thì lão già này kiện ngươi có được không?"Giọng nói ấy cũng rất là quen thuộc, khiến tri huyện giật mình.
Cũng từ trong đám đông, một bà lão bước ra khiến cả công đường im lặng.
Người phụ nữ lớn tuổi ấy không ai xa lạ, chính là Nhơn lão phu nhân.
Lão phu nhân chống gậy bước ra, nhìn mặt quan huyện với ánh mắt không chút hài lòng.
Tên quan giật mình, vội rời bàn chạy xuống, đi tới nhìn mẹ mình mà cung kính thi lễ.- "mẫu thân, sao người không ở nhà mà lên chốn công đường làm gì? Có chuyện gì người ở nhà nói với con cũng được rồi, đâu cần phải mệt nhọc lên đây?"" CÂM MỒM..." tiếng lão phu nhân quát lên khiến quan phủ giật mình, và cả đám nha sai im phăng phắc.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạch Đạo Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạch Đạo Sư, truyện Bạch Đạo Sư , đọc truyện Bạch Đạo Sư full , Bạch Đạo Sư full , Bạch Đạo Sư chương mới