Thiên Phi sau khi cùng Ngọc Thúy ăn xong chén cơm thừa ấy, nàng cũng phải chuẩn bị nấu cơm chiều.
Cắm cúi lụi cụi trong bếp một hồi , dù cơ thể đau đớn vẫn hoàn thành trách nhiệm của mình , làm bữa cơm mà dọn ra cho mẹ con nhà đó.
Bà mẹ chồng sau khi thấy buổi cơm chiều đã được dọn ra tử tế, hài lòng ngồi xuống, mà thằng con của bà cũng ngồi bên cạnh.
Thiên Phi bế Ngọc Thúy tới bàn, lúc này người mẹ chồng mới ngẩng cao đầu mà nói .- "con dâu , con đã hiểu mọi chuyện chưa? Ta làm tất cả mọi thứ cũng chỉ vì muốn gia đình này hạnh phúc êm ấm, vì muốn con tốt hơn mà thôi.
Ngoài lợi ích của các con, ta không hề có bất cứ lợi ích gì khác"Lời nói nghe như đấm vào lỗ tai ấy, nhưng nghe nhiều quá thì cũng nhạt.
Thiên Phi im lặng không nói , trông chờ bữa cơm mà thôi.
Mẹ chồng cầm đũa lên ra hiệu cho mọi người dùng bữa, lúc này Thiên Phi và Ngọc Thúy mới được chạm đũa mà ăn cơm.
Bà mẹ chồng nhai nhồm nhoàm, vừa nhai vừa nói.- " ngày mai ta và chồng con có chuyện phải lên trấn thăm một người bạn cũ , đến chiều mới về.
Con ở nhà lo làm việc cẩn thận, ta về nhà rồi sẽ kiểm tra "Vẫn những lời nói như một kẻ độc tài vậy, Thiên Phi cũng không mấy quan tâm lắm, thế nhưng Huyền Bình lúc này lại tỏ vẻ ngạc nhiên.
Hắn quay sang nhìn mẹ hắn mà hỏi.- " mẫu thân à , người lên trấn thăm một người bạn cũ thì việc gì phải dẫn con theo chứ? Con không đi đâu "Bà mẹ nghe vậy thì cười trừ, nhìn con mình mà trách.- "Con đó , kêu con đi thì con cứ đi đi ,có mất công sức gì đâu? Người bạn của ta trên trấn là một người bạn rất thân với ta, có nhiều ân tình.
Kêu con lên đó cũng là để nhìn mặt , sau này qua lại cũng tiện hơn"Nói xong lại tiếp tục nhai nhồm nhoàm, mà Huyền Bình cũng không cãi lời , xem như là một chuyến đi chơi đi.
Thiên Phi lúc này mới để ý một chút.
Bảo là lên trấn , nhưng lại dẫn con trai theo, không phải là muốn đi kiếm vợ mới đấy chứ? Trong suy nghĩ của Thiên Phi thoáng nghĩ đến điều đó, nhưng nàng chẳng ghen tuông mà chỉ cười nhạt một cái, chẳng hề lo gì về việc mất người đàn ông này.
"cái này không phải là vì đợi mãi không có con trai mà đòi cưới thêm vợ mới sao? Bà không nhìn lại đứa con của bà đi , dễ gì người ta gả con cho chứ ? Chỉ có Vũ Thiên Phi này mắt nhắm mắt mở mới rúc vào cái nhà này thôi ".
Những suy nghĩ thoáng qua trong đầu như vậy khiến Thiên Phi vừa thấy hối hận mà cũng vừa thấy bình yên.
Thôi thì mặc kệ, có lấy vợ mới cũng được, đằng nào nàng cũng đã quyết rời đi rồi.
Thiên Phi đoán như vậy, nhưng thực ra nàng đã đoán sai.
Trong tâm trí của người mẹ chồng kia không hề nghĩ đến chuyện lấy vợ mới ,bởi lấy vợ thời phong kiến rất là tốn kém.
Quan niệm gả con là con sẽ là của nhà người ta, vì vậy sính lễ nhiều tương xứng, không ai dễ dãi như Vũ gia chủ gả con chỉ lấy sính lễ tượng trưng như vậy.
Mà vì có lẽ sính lễ ít , cho nên cái nhà đó mới cho rằng Thiên Phi là thứ gái già gái ế, đâm ra khinh thường nàng.
Ôi mà chuyện đời mấy khi biết được chân tướng.
Bà mẹ chồng này thực ra mưu đồ đưa con trai mình lên trấn là để đi khám bệnh.
Lúc cãi nhau , Thiên Phi đã từng nói rằng "tại sao không nghĩ kẻ tịt là con trai bà".
Dù điều này khiến bà ta tức giận, nhưng nó cũng khiến bà la lo lắng.
Nếu con bà tịt thật thì sao? Vậy thì phải đưa đi khám thử mới biết được.
Nhưng nếu như khám trong làng này, lỡ lòi ra chuyện thằng con bà nó tịt thật, thì bao năm nay bà chửi Thiên Phi không biết sinh nở thành ra quê độ đến nhường nào.
Chính vì vậy, bà quyết tâm lên trấn với hai mục đích.
Thứ nhất, là để giấu chuyện bà đi khám, nếu lỡ như con bà tịt thì bà vẫn giấu được chuyện này.
Thứ hai, bà tin rằng trên trấn sẽ có nhiều đại phu tài giỏi hơn làng.
Ở làng này thì chỉ có một đại phu , nhưng tài năng làm sao có thể so với đại phu trên trấn chứ? Với những suy nghĩ như vậy , bà quyết tâm lên trấn một chuyến.
Chẳng phải thăm người bạn gì đâu, mà là đến một đại phu nào đó để khám bệnh.Bữa cơm chiều tối nay lại là bữa cơm yên tĩnh nhất trong thời gian qua.
Mẹ chồng không mắng con dâu trên bàn ăn như bình thường vẫn thế, mà con dâu cũng chẳng nói gì.
Bữa cơm cứ lặng lẽ trôi qua lại khiến cho Thiên Phi cảm thấy bình yên, nàng dọn dẹp buổi tối rồi cùng con gái mình vào phòng nghỉ ngơi.
Hai mẹ con ôm ấp yêu thương, chơi đùa trong buổi tối ấy , cũng cảm thấy cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn.Sáng sớm hôm sau, nàng chẳng buồn dậy sớm gánh nước, tưới rau, chẻ củi nữa.
Nàng muốn ngủ một giấc ngủ thật ngon, mà bà mẹ chồng kia đưa con đi khám bệnh cũng lén lút , bí mật ôm tiền đi nên cũng không đánh thức đứa con dâu ấy.
Hai mẹ con nhà đó ra đầu làng thuê một cỗ xe ngựa đi lên trấn.
Thiên Phi tỉnh giấc đã thấy bọn chúng đi mất rồi.
Nàng ngó sang bên cạnh , đứa con gái ngây thơ của mình vẫn còn đang ngủ.
Buổi sáng hôm nay thật bình yên, nàng nở một nụ cười rồi bước xuống giường chuẩn bị bữa sáng cho con yêu.
Hôm nay sẽ là một ngày bình yên, chỉ có hai mẹ con sống chung với nhau ,đó cũng là điều mà Ngọc Thúy mong muốn.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạch Đạo Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạch Đạo Sư, truyện Bạch Đạo Sư , đọc truyện Bạch Đạo Sư full , Bạch Đạo Sư full , Bạch Đạo Sư chương mới