Chương 35: Nụ hôn đường hầm
♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
Kỷ Cảnh Hiên đã biết được đáp án, cũng xâu chuỗi được những tình tiết này thành một. Mắt xích quan trọng nhất là Hà Vân Túy, gã không ăn được thì đạp đổ, hại Quý Huyền Nguyệt ký hợp đồng rồi dựa vào hợp đồng mười năm đó ép anh bán mình, rất may là anh gặp được Tô Lê.
Nếu Quý Huyền Nguyệt cam chịu Hà Vân Túy thì sẽ thế nào?
Kỷ Cảnh Hiên sắc mặt u ám, gọi điện thoại cho Kỷ Đình.
"Ranh con trễ thế này còn gọi cái gì? Nghĩ kĩ rồi à?" Kỷ Đình ở đầu dây bên kia như vừa bị đánh thức, giọng còn ngái ngủ nhưng năng lực chửi người vẫn không giảm.
"Em điều tra rõ rồi." Kỷ Cảnh Hiên vẫy taxi, đè thấp vành nón, nói địa chỉ cho tài xế rồi tiếp tục: "Em đang ở bên ngoài không tiện nói chuyện lắm, nhưng Tô Lê với anh ấy chỉ là bạn bè, anh ấy không hư hỏng thế đâu. Đúng là Tô Lê có giúp anh ấy vượt qua khó khăn nhưng ảnh không hề làm trò để được nhận giúp đỡ."
Vì không thể để tài xế nghe được nên Kỷ Cảnh Hiên chỉ dùng danh xưng "anh" và tin chắc Kỷ Đình sẽ nghe hiểu, hắn không thể để bất kì ai có hiểu lầm với Quý Huyền Nguyệt được.
Đầu dây bên kia yên lặng lắng nghe Kỷ Cảnh Hiên nói, không hề xen vào, sau một lúc Kỷ Đình mới bình tĩnh lại, thiếu kiên nhẫn đáp: "Ý em là anh điều tra có sai sót?"
"Đúng vậy. Anh, em biết anh một tay che trời, cũng biết khả năng của anh thế nào, nhưng anh ấy thật sự không phải là người như thế, vì em thích anh ấy cho nên em nghĩ anh cũng phải điều tra tại sao trước kia anh ấy nợ nhiều đến thế rồi."
Kỷ Cảnh Hiên nói đến đây cũng dần im lặng, chăm chú nhìn ánh đèn xa hoa trụy lạc ngoài cửa, tình cờ thấy được biển hiệu của Quý Huyền Nguyệt trên phố còn cảm thấy hơi vui vẻ, tựa như những ngày nóng bức phải vận động mạnh được nhận lấy một lon coca ướp lạnh từ Quý Huyền Nguyệt vậy, con tim nơi lồng ngực cũng đập rộn ràng hơn hẳn.
"Nhưng hắn thực sự ở khách sạn cả đêm với Tô Lê."
"Anh ấy không có, anh có tin em không? Hơn nữa chuyện này có gì phải xoắn xuýt? Em không đặt nặng "trinh tiết" đến thế, em thích anh ấy và muốn cùng anh ấy bên nhau, như vậy là quá đủ rồi."
Kỷ Đình bị thuyết phục, thực ra anh cũng không phải người lòng dạ hẹp hòi như vậy. Làm doanh nhân thì mới phải tính toán chi li, chứ trong chuyện tình cảm cũng không cần xoi mói đến thế, có còn zin không thì sao chứ? Huống chi đối phương còn là đàn ông, anh chỉ lo lắng đời sống cá nhân không phù hợp mà thôi, em trai nhiều tiền thế thì khó mà tránh khỏi việc Quý Huyền Nguyệt chỉ yêu tiền của nó mà.
"Còn chưa ở bên nhau, chuyện chưa đã thành mà vội vã thuyết phục anh rồi ư? Anh nghi ngờ hắn đồng ý quen em vì tiền thôi chứ sao." Kỷ Đình cuối cùng cũng nhẹ giọng nói.
Kỷ Cảnh Hiên thấp giọng: "Anh ơi em mới là người nghèo khổ ở đây, em ở nhà anh ấy, xin tiền tiêu vặt của anh ấy, mỗi ngày ảnh đều cật lực làm việc để chèo kéo tài nguyên cho em đó, em mới là đứa ở rể."
Kỷ Đình: "..."
Bên kia cúp điện thoại cái rụp.
Sau khi trả tiền xe Kỷ Cảnh Hiên còn thản nhiên nhận lấy ánh mắt "Người ở rể sẽ phải bị người nhà ghét bỏ vì không sạch sẽ" của tài xế rồi về khách sạn, nhẹ nhàng mở cửa phòng ra.
Cởi áo bông dày cộm, gió lạnh trong phòng đột nhiên ùa vào, màn cửa vẫn hơi đong đưa, bây giờ Kỷ Cảnh Hiên mới ảo não nhận ra lúc hắn ra ngoài quên đóng cửa ban công, sau đó khóa cửa cả rồi mới mở cửa phòng ngủ kiểm tra.
Bởi vì ban công không đóng mà cửa sổ lại nối liền với nhau nên Quý Huyền Nguyệt bị chịu lạnh cực kì, cả người anh cuộn lại, chăn bông quấn chặt từ bả vai xuống chân, đầu gối cũng co lên bụng. Kỷ Cảnh Hiên vừa về đã thấy cơ thể Quý Huyền Nguyệt lạnh run, mặt mày cau có, môi khô nứt trắng bệch, hắn vội vàng tắt đèn rồi lật đật tắm rửa nhanh chóng, ướt dầm dề chui vào ổ chăn, ôm lấy Quý Huyền Nguyệt.
Nguồn nhiệt nóng bỏng từ lồng ngực Kỷ Cảnh Hiên làm Quý Huyền Nguyệt đang ngủ vô ý dựa dẫm ỷ lại, cả cơ thể anh đều nhiễm lạnh, đến cả Kỷ Cảnh Hiên vừa chạm vào cũng phải run lên, lại càng ôm chặt lấy anh hơn.
Hắn tưởng thể hàn của Quý Huyền Nguyệt không nghiêm trọng đến thế, nhưng xem ra hắn đã lầm rồi. Thảo nào trước khi ngủ phải bật chăn điện, thảo nào đắp cả một lớp chăn dày sụ mà vẫn bị lạnh. Kỷ Cảnh Hiên đau lòng nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của anh rồi thì thầm: "Thật xin lỗi."
Hôm sau Quý Huyền Nguyệt tỉnh dậy thì đầu đau như búa bổ, vừa mở mắt đã thấy cơ ngực đàn ông, khăn tắm khoác hờ lỏng lẻo lộ ra phần lớn da thịt, anh sợ hãi ngước mắt nhìn kĩ mới nhận ra đây là Kỷ Cảnh Hiên.
Kỷ Cảnh Hiên đang ngủ.
"Hèn chi hôm qua nóng đến mức đổ mồ hôi." Quý Huyền Nguyệt lẩm bẩm nói: "Hóa ra là do có lò sưởi chạy bằng cơm ở đây."
Quý Huyền Nguyệt không biết ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, vì thừa biết bản thân sau khi say rất dễ dàng nói thật, đã thế còn không nhớ rõ tình tiết; cho nên mới không nghĩ ra là mình đã tỏ tình chưa nữa? Anh phải tìm sẵn lí do thôi.
Nếu Kỷ Cảnh Hiên thích anh thì ở bên nhau, anh đồng ý. Còn nếu Kỷ Cảnh Hiên không thích thì thôi, xem như anh say rượu nói sảng vậy.
Quý Huyền Nguyệt đứng dậy vỗ đầu, đổ một cốc nước ấm từ bình giữ nhiệt uống đầy bụng, cảm giác đau đầu vơi bớt mới lén lút xuống giường.
Sau khi anh tỉnh thì Kỷ Cảnh Hiên cũng tỉnh theo, chỉ là ý thức cũng chưa rành mạch lắm, chờ Quý Huyền Nguyệt uống nước, xuống giường, mang quần áo đi tắm rửa, nghe tiếng nước ào ào mới hoàn toàn tỉnh táo được.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP, truyện Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP , đọc truyện Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP full , Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP full , Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP chương mới