Ngay khi chiếc xe sang trọng rời khỏi biệt thự, đám giúp việc liền dùng ánh mắt căm ghét, bất mãn đứng ngoài cửa nhìn ra ngoài, bọn họ tụm lại, lẩm bẩm cùng với nhau: “Sao cô ta lại được đại thiếu gia bênh vực như thế được."
"Chắc chắn là cô ta đã giở trò quyến rũ đại thiếu gia."
"Đúng đó, đúng đó, trước nay, đại thiếu gia đâu có như vậy đâu, tại sao vì cô ta mà trách cả lão quản gia cơ chứ."
“Cô ta đúng là trơ trẽn…cô ta thật đáng ghét.”
Đám giúp việc tức tới nỗi giậm giậm chân.
Trước nay bọn họ vẫn làm những công việc như vậy, có chết bao giờ đâu, vậy mà khi cô phải động tay vào làm, đại thiếu gia của bọn họ lại tức giận, còn lớn tiếng cả với lão quản gia.
Đám nữ giúp việc nhăn nhó mặt mày, không ngừng tuôn ra những lời lẽ cay nghiến.
Trong khi lão quản gia chính là người vừa bị hắn khiển trách.
Bà ta vẫn còn đang im lặng, chưa hề lên tiếng, vậy mà đám người kia đã xì xào, bàn tán liên hồi với nhau.
Ánh mắt bà ta thoáng hiện tia thâm độc, bà ta chính là cố tình muốn cô làm việc cực nhọc một mình.
Nhưng rõ ràng trước đó Bạch Hàn Phong rất ghét cô, thậm chí là bỏ mặc cô ngoài trời mưa, sao bây giờ lại cư xử trái ngược hoàn toàn lúc đó vậy.
***
Tại nhà họ Vu...
“Bất luận thế nào, ba cũng không muốn hợp tác với Bạch thị.” Vu lão gia ngồi trên sofa, bày ra khuôn mặt bất mãn, dáng vẻ nghiêm túc trò chuyện với con trai: “Vốn dĩ chúng ta đã không muốn hợp tác, trùng hợp thay lại gặp sự cố này, vừa hay cho chúng ta lý do để từ chối."
Vu Trí An một bộ dạng hoài nghi: “Con nghĩ, Bạch thị bị hãm hại, chứ không đời nào giở trò này được.”
"Không cần biết ai mới là kẻ giở trò thực sự, nhưng không hợp tác là không hợp tác, bọn họ không còn cơ hội thuyết phục chúng ta nữa đâu."
"Nhưng con thấy cũng thật kỳ lạ, tại sao lại lấy tên của anh, mà không phải tên của ba."
Bước chân của Vu Dịch Dương lập tức dừng lại trên cầu thang, anh nhíu mày nhìn xuống phòng khách.
Dường như anh ngầm hiểu ra điều gì đó, liền lấy điện thoại gọi cho Chu Kỳ Khiết: "Tới bệnh viện đi, tôi có chuyện muốn nói."
Chu Kỳ Khiết đang sửa soạn để ra ngoài, thật hiếm khi thấy Vu Dịch Dương chủ động gọi điện cho anh như thế này, có chuyện gì quan trọng ư? Sao lại là gặp ở bệnh viện, để tiện cho anh ta làm việc ư?
"Có chuyện gì vậy?"
Chu Kỳ Khiết đi tới, Vu Dịch Dương đã đứng chờ sẵn ở điểm hẹn.
Chu Kỳ Khiết không khỏi nhíu mày, khi Vu Dịch Dương lại chọn đúng khoa vật lý trị liệu, còn đứng trước cửa của một phòng bệnh nữa.
“Là em gái của anh giở trò đúng không?”
“Trò gì?”
Nét mặt của Vu Dịch Dương tỏ ra vô cùng nghiêm túc: "Bạch thị vừa mới có một cuộc hẹn với Vu thị, tôi nghe nói, ba tôi đã rất tức giận vì bản hợp đồng của Bạch thị đã bị ký tên từ trước đó rồi, mà cái tên được ký lại là tên của tôi, có phải, chính là Chu Thiên Như làm không?"
Vu Dịch Dương không hề biết, cô không có phương tiện liên lạc với anh chị.
Nên việc cô làm, anh chị của cô hoàn toàn không biết.
Chu Kỳ Khiết che đi vẻ kinh ngạc, tâm tư anh bỗng rơi vào trầm lặng, anh thực sự không biết chuyện này, nhưng anh vẫn tỏ vẻ bình thản đối mặt với Vu Dịch Dương: "Đó cũng là một cách gây bất lợi cho Bạch gia, tóm lại, Bạch gia đã cướp đi Chu thị, chúng tôi cũng cần có những cách để đáp trả lại chứ, hơn nữa, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến Vu thị đâu nhỉ."
Vu Dịch Dương ngay lập tức nhíu mày, nói như vậy, chẳng khác nào đang khẳng định, chính là Chu Thiên Như đã làm.
Chu Kỳ Khiết đúng là thẳng thắn, không hề biện minh cho âm mưu này.
"Đáng tiếc, chính hành động này khiến cho ba tôi càng có lý do từ chối hợp tác với Bạch thị, cho nên, việc để Vu thị có liên quan đến Bạch thị là không thể nào, anh càng không thể mượn danh tôi để đầu tư cổ phần."
Chu Kỳ Khiết khẽ cười: "Cho dù không hợp tác được, nhưng nếu có nguồn vốn khổng lồ được rót vào, ắt hẳn vẫn sẽ được Bạch thị đón nhận."
Vu Dịch Dương hơi nhíu mày, anh không tham gia vào sự nghiệp của gia đình nên không hiểu lắm về hàm ý của Chu Kỳ Khiết: "Anh muốn làm gì?"
Ánh mắt Chu Kỳ Khiết thoáng qua tia thâm độc: "Nếu đã không thể nhờ Vu thiếu gia, vậy thì tôi đành phải tự thân vận động."
Nói đến đó, đột nhiên, cả Vu Dịch Dương và Chu Kỳ Khiết đều im bặt, ánh mắt của cả hai đồng loạt đổ dồn về một hướng.
Chu Thiên Như đang từ từ đẩy xe lăn của Bạch Hàn Phong về phía trước, theo sau còn có hai vệ sĩ.
Mắt Chu Thiên Như mở lớn, không tự chủ được mà bước chân dừng khựng lại trong một giây.
Vu Dịch Dương và Chu Kỳ Khiết bất động, ánh mắt cả ba người vẫn đang giao nhau, nhưng không một người nào dám có hành động rõ ràng, chỉ có thể đứng ngây người như thế mà nhìn chăm chăm đối phương.
Ánh mắt Bạch Hàn Phong chỉ liếc qua hai người đàn ông một cái, rồi gằn giọng hỏi cô: "Cô nhìn gì vậy?"
Tim cô bỗng đập loạn, luống cuống trả lời:"Không...không có gì?" Vẫn không quên che đi cảm xúc bên trong, đi lướt qua Chu Kỳ Khiết và Vu Dịch Dương, rồi khuất dần sau cửa phòng bệnh.
Cô cố gắng tỏ ra thật bình thản trước mặt hắn, nhưng trong lòng không khỏi dấy lên cảm xúc phức tạp, đến hơi thở cũng có phần bức bối, anh trai xuất hiện ngay trước mặt mà cô chỉ có thể lướt qua như người dưng.
Bạch Hàn Phong nhíu mày, một vẻ không hài lòng, bàn tay đặt lên thàn xe cố ý siết lại để cô nhìn thấy: "Cô còn nhờ, ngày đầu tiên tôi từng nói gì với cô không?" Hắn hỏi cô, nhưng không để cô có cơ hội trả lời, hắn chỉ dừng lại hai giây rồi nói tiếp: "Phụ nữ rất tầm thường, rất dễ bị thu hút bởi tiền tài và nhan sắc, cho nên, đừng chứng minh cho tôi thấy rằng, cô cũng chính là kiểu người tầm thường như vậy."
Chu Thiên Như vẫn làm bộ dạng ngơ ngác, không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu!, truyện Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu! , đọc truyện Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu! full , Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu! full , Bạch Tổng Lạnh Lùng Lần Đầu Yêu! chương mới