Trình Phương Chu lấy tay đặt lên ngực mình, đo đi đo lại, liền cãi ngau:"Cậu nói làm sao? Chứ của mình cũng tầm 89 đó?".
Chỉ suýt chút nữa là hân chết lâm sàng tại chỗ.
Cô gái này, có biết trong phòng có đàn ông không vậy? Không phải chứ, anh còn là một con sói đội lớp cừu non đó.
"Ừ, ừ, cậu mau đi tắm rửa gì đi, chúng ta bắt đầu học".
"Hả? Học cái gì?".
Thiên Sở Mộc lại gõ cốc vào đầu cô:"Học ngữ văn, lúc nãy tôi có gọi điện nói cho cậu rồi mà, cậu quên sao?"
Trình Phương Chu cáu lên:"Azzz, sau cậu cứ đánh tôi hoài vậy?".
"Thế cậu muốn tôi hôn cậu sao?"
"À, cái đó cũng được..."_Trình Phương Chu nói với lưu lượng rất nhỏ, hắn vốn không nghe được. Nhưng nhìn gương mặt nở hoa kia của cô hắn cũng thầm đoán ra được gì đó.
- ------Còn----
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!