Ánh mắt của Tạp Tiệp Áo Tây Tư thoáng động. Trong thất long vương, hắn cùng Gia Lạp Mạn Địch Tư đánh nhau không biết bao nhiêu lần, đại đa số đều vì Địch Mạn Đặc Đế. Hai ngươi giống như thủy hỏa bất dung, nhưng giữa bọn họ lại không có chân chánh cừu hận. Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
"Ân tình này ta sẽ ghi nhớ. Ta thay mặt Địch Mạn Đặc Đế cảm tạ ngươi."
Gia Lạp Mạn Địch Tư lạnh nhạt nói:
"Mặc dù ta không thích ngươi nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà. Đã nhiều năm qua, ta lúc nào cũng muốn hơn ngươi mọi mặt bởi vì ta tự nhận thấy ta không thua ngươi ở bất ký điểm nào. Nhưng hiện tại ta không thể không thùa nhận nàng chọn ngươi không sai. Ngươi là một trượng phu tốt. Yên tâm đi, ta sau này cũng sẽ không quấy rầy các ngươi nữa."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư sững người một chút:
"Gia Lạp Mạn Địch Tư, ngươi từ lúc nào đổi tính như vậy?"
Tình địch đột nhiên đối tốt khiến hắn không kịp thích ứng nhất thời không biết nói sao cho tốt.
Gia Lạp Mạn Địch Tư mỉm cười nói:
"Nàng sớm đã là lão bà của ngươi, ta dù có nhớ nhiều thì làm được gì? Không bằng cứ mở lòng ra, truy cầu những thứ tốt đẹp hơn. Mau đi đi, thịt này nếu để nguội thì mùi vị sẽ kém đi rất nhiều. Ta nghĩ Địch Mạn Đặc Đế nhất định sẽ thích ăn lắm. Thịt trâu này được làm từ tay trù sư xuất sắc nhất của nhân loại đó."
Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhìn hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư thật sâu rồi quay người đi vào trong hang động. Khi hắn chuẩn bị bước vào thì đột nhiên dừng lại, quay người nhìn Niệm Băng cách đó không xa nói:
"Tạ tạ, Địch Mạn Đặc Đế đã lâu không thích ăn cái gì. Thịt này do ngươi làm xem ra mùi vị rất ngon"
Dứt lời liền quay người đi vào trong động.
Tạp ngạo Địch Lý tư cười hắc hắc nói:
"Nhân loại, ta đã sống lâu năm như cũng chưa bao giờ được hắn cảm tạ qua. Không ngờ ngươi vừa mới đến thì hắn đã cảm tạ ngươi, thật đúng là không công bằng mà! Bất quá, thịt ngươi nướng quả thật rất ngon!"
Gia Lạp Mạn Địch Tư tức giận nói:
"Ăn mà cũng không chịu ngậm cái miệng lại, cẩn thận coi chứng ta cướp của ngươi đó"
Nghe thấy vậy, Tạp ngạo Địch Lý tư vội tăng tốc độ ăn lên, quả nhiên không còn dám lên tiếng.
Gia Lạp Mạn Địch Tư đưa ánh mắt nhìn Bàn tử lúc này đang ăn như hổ đói, trong mục quang lộ ra nét không chút hảo ý. Cảm nhận mục quang của hắn, Bản tử thoáng rùng mình bất đắc dĩ nói:
"Được rồi, không cần nhìn ta như vậy, coi như vì ngươi cùng một đam mê với ta"
Dứt lời liền xé lấy một nửa đưa cho Gia Lạp Mạn Địch Tư.
Gia Lạp Mạn Địch Tư tiếp lấy miếng thịt cười nói:
"Cái tên Bàn tử đáng chết, dù cho ta cũng có sở thích như vậy cũng không giống như người. hừm hừm, thịt này do huynh đệ của ta nướng, tự nhiên ta cũng có phần."
Nhìn thấy mọi chuyện phát sinh giữ thất long vương, Niệm Băng bất giác mỉm cười. Mặc dù bọn họ khắc khẩu, cũng có đánh nhau nhưng cảm tình cũng từ đó mà lộ ra. Nghĩ tới khi Bàn tử nhận được tín hiệu cầu cứu đã không ngừng bất kể ngày đêm chạy tới, trong lòng Niệm Băng chợt nghĩ. Nếu như nhân loại ai cũng đều giống các vị long vương này thì sợ răng trong nhân thế sớm đã không có chiến tranh rồi.
Rất nhanh ai nấy cũng đều ăn xong.
Gia Lạp Mạn Địch Tư bốn vị long vương ánh mắt ai nấy đều đặt trên người Bàn Tử. Bàn tử vội đưa miếng thịt cuối cùng vào miệng:
"Nhìn ta làm gì, ta chỉ mang theo có một con thôi."
Tạp ngạo Địch Lý tư nói:
"Quỷ mới tin ngươi, mau đem ra cống nạp cho bọn ta. Thịt ngưu thật thơm a. Nhân loại, ngươi sao có thể làm được vậy? Cùng là một khối thịt mà lại có thể sinh ra các loại hương vị khác nhau
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Dụng lửa lớn để nướng thịt hẳn là không thể nướng ra hương vị tốt nhất, nhưng trong quá trình nướng chẳng những ướp vào các loại gia vị đặc thù mà còn rạch hàng trăm đao lên trên mình trâu để hương vị của gia vị thẩm vào trong thục, đồng thời còn đưa hỏa nguyên tố nhập vào trong mình trâu, trong quá trình nướng trâu, mỗi một bộ phận thân thể của trâu đều chịu nhiệt, vị đạo tự nhiên là tốt. Ta nói Tạp Ngạo Địch Lý Tư đúng, kỳ thật, vị đạo của thịt trâu nướng còn không thể náo là tốt nhất, dù sao nguyên liệu hạn chế, đáng tiếc nhất là không có loại thịt tuyệt hảo."
Ánh mắt của Tạp ngạo Địch Lý tư rực sáng:
"Là thịt gì? Ngươi mau nói nhanh. Chỉ cần trên đại lục có thì ta sẽ có cách mang đến cho ngươi."
Niệm Băng cười hắc hắc nói:
"Đương nhiên, ngươi chính là long vương mà. Loại thịt quý giá nhất ngươi có thể lấy được, đó chính là long nhục đó! Không lẽ ngươi chưa nghe qua câu Thiên thượng long nhục địa hạ lư nhục sao? Nếu có thể đem ngươi đi nướng, ta nghĩ mùi vị sẽ rất ngon."
Lúc trước Tạp ngạo Địch Lý tư hoài nghi trù nghệ của hắn, đúng lúc sẵn dịp có cơ hội báo cừu. Dù sao cũng có Gia Lạp Mạn Địch Tư ở đây. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyen35.vn
Quả nhiên, Tạp ngạo Địch Lý tư khi nghe xong liền nổi giận:
"Xú tiểu tử, ngươi lại dám nghĩ tới việc nướng ta? Ta trước tiên nướng ngươi rồi nói"
Một đoàn hỏa diễm phát ra cuốn về hướng Niệm Băng.
Niệm Băng trong lòng thầm nhủ đây chính là thái ma pháp. Đáng tiếc thái ma pháp do rồng sử dụng đối đa chỉ có thể tới cửu giai. Nhưng Tạp Ngạo Địch Lý Tư không hề có sát ý, vì vậy hỏa ma pháp này cũng chỉ là lục giai. Tiên thiên lĩnh vực tự động phát ra, thất sắc quang mang lóe lên, hồng quang liển ảm đạm đồng thời đem hỏa diễm công kích của Tạp Ngạo Địch Lý Tư thôn phệ đi. Tiên thiên lĩnh vực của Niệm Băng chỉ thoáng xao động một chút.
Thân hình của Gia Lạp Mạn Địch Tư lóe lên tới bên cạnh Niệm Băng, không đếm xỉa tới Tạp ngạo Địch Lý tư, dùng thân thể của mình ngăn trước Niệm Băng rồi nói:
"Ngươi không hỏi ta đã đưa Phượng Nữ tới đâu sao?"
Niệm Băng mỉm cười nhìn hắn nói:
"Ta cần phải hỏi sao?"
ánh mắt niệm Băng lộ vẻ tin tưởng. Gia Lạp Mạn Địch Tư ngẩn người một chút rồi cười lớn:
"Đúng a! Không cần hỏi, không cần hỏi làm gì."
Niệm Băng nói:
"Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi không được rời khỏi động khẩu trong phạm vi năm mươi trượng. ta đi bố trí một chút. Ta nghĩ thứ này sẽ có tác dụng đối phó với địch nhân."
Dứt lời liền quay người đi ra ngoài.
Gia Lạp Mạn Địch Tư vừa muốn ngăn cản Niệm Băng thì bị Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư cản lại. Tạp La Địch Lý Tư mỉm cười nói:
"Nếu như ta đoán không sai thì bố trí của hắn sẽ rất hữu dụng."
Cho đến khi màn đêm buông xuống, Niệm Băng mới trở về hang động. Lúc này nhìn hắn rất mệt mỏi ngồi thẳng xuống dưới trước cửa, một câu cũng không nói tức thì tiến nhập vào trạng thái tu luyện. từ khi có thể tiến hành tu luyện tiên thiên, Niệm Băng phát hiện chỉ cần mình có thể hấp thu đủ tiên thiên chi khí trong thiên địa thì dù không ăn không uống cũng không có cảm giác.năm long vương trước ba sau hai ngồi xếp hàng. Cùng ngồi với Niệm Băng ngay trước cửa động chính là Bàn Tử cùng không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư. Còn Gia Lạp Mạn Địch Tư thì ngồi ngay trước Niệm Băng. Hai bên Gia Lạp Mạn Địch Tư chính là băng long vương Tát Tát Lý Tư cùng phong long vương. Thân ở ngay chính giữa năm long vương, cộng thêm phía sau không ngừng truyền tới quang minh và hắc ám khí tức, bảy hệ ma pháp nguyên tố nồng đậm dị thường khiến cho ma pháp lực lúc nãy tiêu hao bổ sung lại với tốc độ khiến Niệm Băng cũng kinh hãi. Nếu có thể tu luyện như thế này thì đạt tới cảnh giới ma đạo sư là một việc rất dễ dàng.
Dưới trạng thái tu luyện, Niệm Băng cố ý phong bế thiên nhãn của mình, để tiên thiên chi khí hoàn toàn vận chuyển trong cơ thể.. Hấp thụ ma pháp đậm đặc như vậy, cảm giác như cá gặp nước khiến Niệm Băng chìm đắm trong tu luyện. Tiên thiên lĩnh vực thật ra chính là một hình thức năng lượng của bản thân. Từ khi tu luyện có tiên thiên lĩnh vực, Niệm Băng từ từ hiểu ra tiên thiên lĩnh vực từ đâu mà tới. Tự mình có thể có tiên thiên lĩnh vực tối cơ bản nhất chính là do thân thể mà cha mẹ đã cấp cho. Phụ mẫu của hắn chia làm thủy và hỏa chúc tính, vì vậy chính mình cũng kế thừa năng lực của hai loại chúc tính này.. Đây chính là một cơ sở cực tốt. Từ nhỏ bắt đầu tu luyện ma pháp, thể chất cơ thể đã không ngừng hấp thu năng lượng của ma pháp nguyên tố. đặc biệt từ khi có được hỏa diễm thần chi thạch hòa băng tuyết nữ thần chi thạch xong thì quá trình hấp thụ càng tăng nhanh hơn. Theo thời gian từng ngày trôi qua, bản thân mình từ từ có thêm những thanh ma pháp thần đao. Mặc dù mình không hoàn toàn sử dụng năng lượng của chúng nhưng ma phá thần nhận vẫn luôn âm thầm cải tạo thân thể Niệm Băng. Thông qua năng lượng cực lớn mà chúng có được, cơ sợ bản thân cũng từ đó thay đổi. Trước đó không lâu, bản thân có thể khai mở thiên nhãn huyệt, có thể hấp thụ tiên thiên chi khí trong thiên địa. Đó không chỉ làm cho ma pháp bản thân tăng lên một mức mới mà còn triệt để khiến cơ thể từ hậu thiên tiến nhập vào tiên thiên chi cảnh. Phần lớn năng lượng là do bảy thanh ma pháp đao hấp thụ nhưng cơ sở tiên thiên lĩnh vực trong cở thể dưới sự nuôi dưỡng đó cũng không ngừng tiến bộ. Dưới sự hành hạ ba tháng của Bàn Tử, tiên thiên lĩnh vực cuối cùng cũng giác tỉnh. Sở dĩ tiên thiên lĩnh vực của mình quái dị như vậy là có quan hệ tới bảy thanh ma pháp đao cùng thần lực của Bàn Tử và thể chất của mình. Ba loại năng lực tăng phúc, phòng ngự, yếu nhược đã sớm đem mình tới cảnh giới có thể đối kháng với ma đạo sư.
Thời gian không ngừng trôi qua. Ngũ long vương đều là thượng cổ dị thú đã sống trên cả vạn năm, bọn họ đương nhiên không nghĩ gì tới chút thời gian này. nhưng niệm Băng trong trạng thái mỹ diệu của tu luyện cũng quên đi sự tồn tại của thời gian. Hai loại tốc độ không ngừng xoay tròn trong cơ thể khiến bảy khỏa thực thể năng lượng càng lúc càng lớn. Quên đi thời gian, toàn tâm chìm đắm trong tu luyện hiệu quả tuyệt đối rất rõ ràng.
"A..."
Không biết bao lâu, một thanh âm thảm thiết chấn động từ torng hang phát ra khiến cả ngọn núi như muốn rung chuyển. Thanh âm quá lớn khiến cho ngũ long vương đều mở mắt ra. Gia Lạp Mạn Địch Tưtoàn thân khẽ run, thần sắc có chút hoảng hốt. Bọn họ đều biết quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế chính là muốn sanh, một trong thất long vương muốn sanh long tử.
Thanh âm cùng với sự thay đổi của ma pháp khí tức khiến cho Niệm Băng từ mình thưởng tỉnh lại. Chỗ tốt của thiên nhãn huyệt từ từ lộ ra. một trong những năng lực chính là khả năng thu liễn tinh thần khiến cho hắn trong quá trình tu luyện không chịu bất kỳ sự gây nhiễu nào. Một khi bên ngoài có biến hóa, năng lượng khí tức sẽ phát sinh ảnh hưởng với thiên nhãn huyệt sẽ khiến cho Niệm Băng tỉnh lại. Mở ánh mắt nghi hoặc, Niệm Băng hỏi:
"Vừa rồi là thanh âm gì vậy?"
Vừa dứt lời thì một thanh âm thảm thiết lại truyền tới, thanh âm lần này so với trước còn lớn hơn rất nhiều.
Gia Lạp Mạn Địch tư trầm giọng nói:
"Địch Mạn Đặc Đế muốn sanh rồi, từ bây giờ trở đi chúng ta phải tập trung tinh thần phòng thủ. Từ khi sanh long đản cho tới khi ấp ra sanh mệnh, thì dù là long vương chúng ta cũng phải mất từ ba đến bảy ngày. Trong khoảng thời gian này, cơ thể Địch Mạn Đặc Đế cực kỳ hư nhược. Tạp Tiệp áo tây Tư phải toàn lực giúp đỡ nàng vượt nạn. Cái chúng ta có thể làm chính là phòng thủ không để bất kỳ ai quấy nhiễu bọn họ."
Thanh âm kêu thảm thứ hai vang lên, giọng của Địch Mạn Đặc Đế như muốn khàn giọng, Phía sâu trong động truyền ra âm thanh thở gấp của Tạp Tiệp áo tây Tư.
Đột nhiên, Gia Lạp Mạn Địch tư biến sắc nói:
"không ổn rồi. Địch Mạn Đặc Đế vốn là thể chất quang minh tối thuần nhất. Nàng cùng Tạp Tiệp áo tây Tư kết hợp sinh ra trứng so với long phổ thông thì khó hơn rất nhiều. Mà bây giờ Tạp Tiệp áo tây Tư làm hộ pháp trong đó cũng vô tác dụng. Thân là hắc ám long vương, năng lượng của hắn chỉ có thể gây thương hại cho việc sinh nở của Địch Mạn Đặc Đế. Mau, chúng ta mau tiến vào trong hỗ trợ.
Quả nhiên, thanh âm của Tạp Tiệp áo tây Tư từ trong hang vang lên, trong thanh âm đã mất đi sự băng lãnh mà tràn ngập lo âu:
"Các ngươi mau tiến vào đây, Địch mạn Đặc Đế sợ muốn sinh khó rồi"
Ngũ long vương đồng thời nhíu mày. Lúc này ngoại địch có thể tới bất kỳ lúc nào. Nếu Địch Mạn Đặc Đế quả sinh khó thì sự việc biến thành rất khó nói. Ngũ long vương dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong động. Gia Lạp Mạn Địch tư sợ một mình Niệm Băng ở ngoài có chuyện nên đưa hắn vào trong. Rất nhanh, bọn họ đã vào tới trong động. Càng vào sâu bên trong thì khuôn viên càng lớn. Lúc bọn họ tới nơi cuối cùng của hang động thì kỳ quái ở đây không hề có sự tồn tại của ma pháp khí tức kỳ dị nào mà tràn ngập sinh mạng lực. có thể chính bởi nơi đây sung mãn sinh mệnh lực nên hắc ám long vương cùng quang minh long vương mới chọn nơi này để sinh nở. Dù sao, bất luận là hắc ám hay quang minh khí tức thì cũng đều không có thương hại gì với việc sanh sản của bọn họ. Trong động, một kim long cực lớn với dáng vẻ tuyệt đẹp đang nằm ở giữa, toàn thân phát ra kim sắc quang mang cường mãnh, quang minh khí tức không ngừng cuốn quanh thân thể nó lúc sáng lúc mờ.
Quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế thống khổ nhắm mắt, cả thân hình to lớn của nàng không ngừng run rẩy. Mỗi lần run rẩy, thì dưới thân lại chảy ra một ít dịch thể kim sắc. Lúc này hắc ám long vương Tạp Tiệp áo tây Tư khuôn mặt lo lắng nhưng không biết làm gì. Gia Lạp Mạn Địch tư phi tới bên cạnh Tạp Tiệp áo tây Tư, trầm giọng nói:
"Có chuyện gì vậy? Sao lại đột nhiên sinh khó thế này?"
Tạp Tiệp áo tây Tư khổ sở nói:
"Ta cũng không biết. Hoặc giả hai người bọn ta năng lượng chống nhau quá lớn, vì vậy sinh ra hài tử có năng lượng khí tức mới quái dị. Ta cùng Địch Mạn Đặc đế sớm đã có cảm giác. Chỉ là sau mấy ngày đám gia hỏa đánh lén kia thì cái cảm giác đó chợt trở nên mãnh liệt. Sanh mệnh lực của Địch mạn Đặc đế không ngừng giảm xuống nhưng vẫn không thể sanh long đản. Chỉ sợ là muốn sanh khó mất. Làm sao bây giờ? Hiện tại phai làm gì đây? Gia Lạp Mạn Địch tư, mau giúp nàng, giúp nàng đi"
Sanh mệnh người hắn yêu thương nhất đang bị nguy hiểm, khiến tâm trí của Tạp Tiệp áo tây Tư sớm đã rối loạn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!