Nhìn lần đầu thì tựa hồ như là thiếu nữ mười tám, mười chín tuổi, nhìn kỹ lại thì có chút phong phạm của thiếu phụ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Những ưu điểm trên thân thể của nữ nhân có thể có, tất thảy xuất hiện ở trên người mỹ nữ có Ngũ thải xướng pháp này. Không cần sử dụng năng lực gì thì thân hình nàng ta đã là nguồn gốc của sự mê hoặc rồi.
Khi hai mắt Niệm Băng cùng đôi mắt màu đen kia của nàng đối diện, trong phút chốc đầu óc Niệm Băng như rơi vào trạng thái trống không, mơ hồ. Ngay sau đó, hắn nghe thấy một tiếng nổ mạnh. Khi hắn khôi phục lại sự thanh tĩnh là lúc phát hiện chính mình vẫn đứng ở chỗ cũ không di chuyển như trước nhưng tinh quang bên trong Thiên Nhãn huỵêt của mình không biết thế nào lại xoay chuyển cực tốc. Từng tầng quang mang bảy sắc không ngừng từ trong Thiên Nhãn huyệt phun ra, tự động ngưng kết thành một bức tường ánh sáng ở trước người Niệm Băng. Hai mắt Niệm Băng không lộ chút ý thức, chỉ bằng Thiên Nhãn huyệt quan sát toàn bộ ngoại giới.
Thanh âm có chút kinh ngạc của Hắc Ám Thiên Hương vang lên, "Nhân loại, ngươi thực khiến ta giật mình. Từ khi ta tới đây, ngoại trừ bốn tên thần nhân kia, ngươi chính là kẻ thứ nhất có thể từ trong Tinh Thần không gian của ta vùng thoát ra. Ngay cả Ma Nhãn (Ma Mâu) của ta mà cũng không thể khiến cho tinh thần của ngươi thất thủ. Điều này e rằng ngay cả những thần nhân đó cũng vô pháp làm được. Ta cũng không hiểu ở trên Thần đại lục này, lại xuất hiện một cao thủ giống như ngươi từ khi nào."
Lời của Hắc Ám Thiên Hương tựa hồ tán dương nhưng khiến Niệm Băng trong tim tầng tầng sợ hãi. Nếu hắn vẫn là nhân loại mà nói, có lẽ thân thể đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm. Vừa rồi chỉ trong nháy mắt, hắn suýt nữa đã thất thủ dưới sự công kích của Ma nhãn, may mắn là tinh thần lực tự động phát lên phòng ngự mạnh mẽ mới có thể đưa hắn từ bên bờ vực tử vong kéo trở về.
"Hắc Ám Thiên Hương, ngươi không cần hỏi ta là từ đâu mà đến. Ta tới nơi này cũng không hề có ý đối địch với ngươi, chỉ là muốn lấy vài thứ từ chỗ của ngươi. Chỉ cần có thể lấy được thứ ta muốn, ta lập tức sẽ rời đi." Nói ra những lời này, cả Niệm Băng đối với chính mình cũng cảm giác có chút buồn cười. Chỉ là tinh thần lực của hắn vừa mới phải chịu một sự kích thích mạnh, thần trí còn chưa hoàn toàn thanh tĩnh.
Hắc Ám Thiên Hương nở nụ cười, "Hảo a! Ta cũng không có phản đối ngươi đi lấy. Không phải sao? Ngay từ đầu ta bảo ngươi nhảy xuống, chỉ là ngươi không dám mà thôi. Ôi, được rồi, ta có vấn đề muốn hỏi ngươi một chút, ngươi làm sao lại biết ta ẩn tàng ở trong thác nước Tử Thần? Đáng lẽ ra, lấy thực lực của ngươi phải không thể phát hiện ra sự tồn tại của ta chứ. Tinh Thần lĩnh vực của ta là hoàn toàn phóng thích, bất luận ngươi ở nơi nào xung quanh thác nước Tử Thần, đều sẽ cảm giác được tinh thần là từ bốn phương tám hướng mà đến mới đúng."
Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói: "Có lẽ là bởi vì ngươi quá tự tin vào chính mình đó thôi. Không sai, ta vốn không cảm giác được tinh thần lực của ngươi, nhưng chính lúc ngươi tăng mạnh ngữ điệu, nói lặp lại ra hai chữ nhảy. Tinh Thần lực của ngươi lại xuất hiện một tia sơ hở rất nhỏ, bị tinh thần lực của ta phát hiện, hơn nữa cũng phải thêm vào một chút suy đoán đơn giản, mới tìm được vị trí của ngươi."
Hắc Ám Thiên Hương dung nhan tuyệt mỹ thần tình thoáng lộ ra vẻ tức giận, nhưng cho dù là tức giận, dung mạo của nàng vẫn cứ rất động lòng người. Đáng tiếc, vì Niệm Băng cố ý dùng Thiên Nhãn huyệt để quan sát, nên cũng không thể nhìn được dung mạo động lòng người của nàng. Chỉ có thể nhìn thấy năng lượng thay đổi hình thái hai màu xám, đen vòng quanh nàng.
Năng lượng của Hắc Ám Thiên Hương cực kỳ quái dị, từ trên người nàng Niệm Băng thậm chí không cảm giác một tia Hắc Ám khí tức hoặc là Tử Vong khí tức, đứng ở đó nàng tựa như một người thường, năng lượng trong cơ thể nàng cũng có vẻ phi thường ổn định, tựa hồ không có năng lực gì. Nhưng mà, Niệm Băng lại ý thức rất rõ ràng sự cường đại của Hắc Ám Thiên Hương, hắn thậm chí có thể đoán được, bây giờ cái mình sử dụng Thiên Nhãn huyệt thấy, đều là Hắc Ám Thiên Hương sau khi đã trải qua tinh thần lực ngụy trang, muốn cho chính mình thấy. Tinh thần lực của nàng chỉ có trên mình mình. Ngoại trừ từng gặp qua Sinh Mệnh chi thần Tạp Áo kia thực lực thâm sâu không lường ra, Hắc Ám Thiên Hương là người mạnh nhất mà Niệm Băng đã gặp.
"Nguyên lai là như vậy, xem ra, tinh thần lực của ta như cũ chưa có đạt tới Viên Dung chi cảnh, nhân loại, ngươi thấy ta đẹp chứ?" Thanh âm của nàng có chút thanh u, nhưng thần kỳ, lúc này trong thanh âm lại không có cộng thêm tinh thần lực công kích gì.
Niệm Băng lạnh nhạt nói: "Ngươi rất đẹp, có thể nói, ngươi là người đẹp nhất trong những nữ nhân ta đã thấy, nhưng ngươi dù sao cũng không phải nhân loại."
Hắc Ám Thiên Hương mỉm cười, nói: "Ngươi như thế nào có thể xác định ta không phải nhân loại đi? Chẳng lẽ ma thú sau khi tu luyện tới trình độ nhất định có thể biến hóa thành người, mà người sau khi tu luyện tới một trình độ nhất định sao không thể biến thành ma thú chứ? Tựa hồ không hề có cái đạo lý như vậy."
Niệm Băng chậm rãi tiến lên từng bước, nhắm hai mắt lẳng lặng đối diện Hắc Ám Thiên Hương "Mấy cái này đều là chuyện của chính ngươi, đối với ta không có quan hệ gì. Ngươi không phải vừa nói để cho ta nhảy xuống sao? Hảo, lúc này ta trước tiên liền nhảy, ngươi có thể khai mở rồi."
Hắc Ám Thiên Hương sửng sốt, nói: "Ngươi thật sự muốn nhảy?"
Niệm Băng hỏi ngược lại: "Cái này không phải ngươi hy vọng sao?"
Hắc Ám Thiên Hương gật đầu, nói: "Tốt lắm, ngươi nhảy đi." Kèm theo một nụ cười kỳ dị, thân thể của nàng phảng phất không có trọng lượng gì tự phiêu phù lên, để mở đường ở phía trước.
Niệm Băng như trước nhắm mắt lại, đi từng bước hướng phía trước, khi hắn đi tới vách núi mới dùng lại, dưới chân không ngừng truyền tới tiếng nổ vang của thác nước Tử Thần, may mắn Hắc Ám Thiên Hương không có hướng hắn phát động công kích, nếu không, Niệm Băng thật không biết chính mình có thể kiên trì được hay không.
"Nhảy a! Ngươi không phải muốn nhảy sao? Chẳng lẽ ngươi bây giờ đã sợ hãi hay sao?" Thanh âm của Hắm Ám Thiên Hương có chút trêu tức vang lên.
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Đương nhiên là ta muốn nhảy, bất quá, trước đó, ta muốn hỏi ngươi một sự tình."
Hắc Ám Thiên Hương sửng sốt một chút, nói: "Ngươi hỏi đi, nhưng không có nghĩa là ta nhất định phải trả lời ngươi."
Niệm Băng đột nhiên mở hai mắt, chính diện nhìn thẳng Hắc Ám Thiên Hương, ngữ khí trong nháy mắt trở nên trầm thấp rất nhiều "Ngươi cùng Sinh Mệnh chi thần Tạp Áo đến tột cùng là quan hệ gì?"
Lời này vừa nói ra, Hắc Ám Thiên Hương trôi nổi trong không trung ngây người một chút, quang mang trong mắt lập tức trở nên mông lung, liền trong nháy mắt này, hào quang bên trong Thiên Nhãn huyệt của Niệm Băng đại phóng, Thất Thải quang mang ngưng kết thành một cây tế châm, như tia chớp hứơng mi tâm của Hắc Ám Thiên Hương đâm tới. Mà Niệm Băng chính mình thì phi thân nhảy xuống, thân thể ở trong không trung vẽ nên một đường vòng cung, chợt hướng trong thác nứơc Tử Thần phóng đi.
Sự thất thố của Hắc Ám Thiên Hương chỉ duy trì trong nháy mắt, nhưng một chút chần chừ này Niệm Băng đã có thể hoàn thành rất nhiều việc, Tinh Thần châm khiến cho Hắc Ám Thiên Hương phát ra một tiếng hét thảm, toàn thân phát xuất một tầng ngũ thải quang mang. Thân thể trong không trung liên tiếp mấy lần quay cuồng mới miễn cưỡng ổn định lại. Mà dưới sự lôi kéo của tinh thần, Niệm Băng phi thân về phía trong thác nước so với nàng càng không chịu nổi, toàn thân tử vong khí tức màu xám đại phóng, trong miệng kêu thảm một tiếng, thân thể trong lúc cực lịêt rung động, như cũ hướng thác nước Tử Thần phóng đi.
Niệm Băng trước khi hành động đã đem hết thảy đều tính cực kỳ rõ ràng. Hắn đương nhiên không rõ Hắc Ám Thiên Hương cuối cùng muốn làm cái gì, nhưng hắn cũng hiểu được, bất luận như thế nào, chính mình đều nhất định phải nhảy xuống, chỉ cần như vậy mới có thể lấy được Quả Thật mà Tạp Áo bắt mình lấy, ba khối Quả Thật đó, chỉ sợ đều là Thiên Hương quả như lời Hắc Ám Thiên Hương nói. Cho nên, hắn trước tiên dùng ngôn ngữ nói khích Hắc Ám Thiên Hương, khi khiến cho Hắc Ám Thiên Hương mở đường, hắn nhanh chóng tiếp cận phía trên Thác nước Tử Thần, thừa dịp Hắc Ám Thiên Hương bị lời nói của mình kích thích thất thần trong nháy mắt, phát động tinh thần công kích cực mạnh. Đồng thời lúc công kích, hắn cũng tính tóan chắc mình cũng bị thương tổn không nhẹ. Thân thể của cương thi bị thương tổn đương nhiên sẽ không đổ máu, thương tổn lớn nhất đối với cương thi chính là hoàn toàn do Tử Vong khí tức tinh khiết tạo thành. Đồng thời khi tự thân phóng thích Tử Vong khí tức, thì càng có khả năng dưới tình huống không bị thương tổn nhảy vào trong thác nước, trong thời gian ngắn như thế, cũng là cực hạn mà Niệm Băng có thể làm.
Mắt nhìn thấy thân thể Niệm Băng muốn nhảy vào trong thác nước, Hắc Ám Thiên Hương vừa mới ổn định thân hình con mắt động lòng người lại toát ra một tia tàn khốc và đùa cợt.
Ầm...., trong nháy mắt thân thể Niệm Băng lọt vào thác nước, hắn đột nhiên phát hiện toàn bộ trước mắt không hề là thác nước, mà biến thành thân núi màu xanh. Tử vong khí tức xung quanh trong nháy mắt bốc lên, đem tử vong khí tức trên người mình hoàn toàn xâm thực, đồng thời bao vây thân thể của chính mình, dưới sự lôi kéo của một cỗ lực lượng rất lớn, hướng hồ nước phía dưới chìm xuống.
Thời khắc này, Niệm Băng mới chính thức hiểu được, thác nước Tử Thần chính mình dùng tinh thần lực cảm thụ dĩ nhiên là huyễn tượng, là huyễn tượng của Hắc Ám Thiên Hương dùng tinh thần lực tạo ra, chính trong nháy mắt này, Niệm Băng trước mắt phảng phất mở ra một cánh cửa lớn, hắn đột nhiên phát hiện, nguyên lai tinh thần lực có thể sử dụng như vậy. Đáng tiếc, hiện tại đã không cho hắn nhiều liên tưởng và lĩnh ngộ, sự thật tàn khốc dẫn thân thể hắn hướng trong cái hồ màu xanh biếc tràn ngập tử vong khí tức kia rơi xuống.
Ùm một tiêng, thân thể Niệm Băng trên mặt hồ bắn tung lên mảnh lớn bọt nước, cơ hồi không có dừng lại, thân thể của hắn đã bị hồ nước hoàn toàn thôn phệ.
Hắc Ám Thiên Hương trôi nổi ở trên vị trí Niệm Băng trầm xuống nhìn thấy một mảnh rung động kia dần dần biến mất, trong mắt không khỏi toát ra một tia hào quang nghi hoặc, thì thào tự nhủ: "Hắn vì cái gì lại hỏi ta cùng với Tạp Áo có quan hệ đi? Chẳng lẽ hắn đã biết bí mật gì? Xem ra nhân loại này tịnh không thuộc Thần Chi đại lục, nếu không, hắn không có khả năng có được tinh thần lực mạnh mẽ như vậy, ở trên phiến Thần Chi đại lục này, tất cả Thần nhân sớm đã ngộ đạo. Hừ, bắt hắn tới hỏi là được."
Y phục rực rỡ trên người dần dần biến thành một bộ váy dài màu đen, tướng mạo của Hắc Ám Thiên Hương như cũ xinh đẹp, nhưng khí tức lại bởi vì toàn thân biến thành màu đen mà có vẻ nồng đậm rất nhiều, nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp có chút tái nhợt trở nên dị thường lãnh đạm, lấy tay nhẹ huy, hướng trong mặt hồ ấn xuống.
Đột nhiên, Hắc Ám Thiên Hương thân thể chấn động, nàng lần đầu tiên chính tức toát ra vẻ giật mình, bởi vì, dưới sự dò xét của tinh thần lực, nàng thế nhưng tịnh không phát hiện ra Niệm Băng đã nhập vào trong hồ.
"Không, cái này không có khả năng." Hắc Ám Thiên Hương trong lòng hoảng hốt, vô ý thức, nàng nghĩ tới cái gì, cơ hồ không có gì do dự phi thân ra, hướng nham bích lúc trước Niệm Băng đụng vào bên cạnh năm trượng đánh tới, mà nơi đây nham bích cũng đã xuất hiện biến hóa, thác nước Tử Thần nghiêng nghiêng lại xuất hiện, nơi này mới là thác nước Tử Thần chân chính.
Một đạo thân ảnh như tia chớp từ trong hồ nước nhảy lên, tại tốc độ mà Hắc Ám Thiên Hương vô pháp dùng mắt quan sát một khắc, trong nháy mắt theo thác nước xâm nhập vào. Đạo thân ảnh kia, chính là Niệm Băng.
Hắc Ám Thiên Hương đồng dạng nhập vào thác nước, lúc này, Niệm Băng đứng trước mặt nàng toàn thân ướt át, mà Niệm Băng thì vừa lúc đứng ở bên cạnh một gốc cây nhỏ chỉ cao có ba thước, tay phải của hắn đã cầm một trái Quả Thật màu nhũ trắng, cây nhỏ lắc lư, tựa hồ tùy thời đều có có thể bị Niệm Băng phá hủy, "Nếu ta là ngươi, ta nhất định sẽ không trùng động, nếu không, khối Quả Thật xinh đẹp này chỉ sợ cũng phải xong đời." Trong thanh âm của Niệm Băng để lộ một tia ý tứ trêu tức, nhìn Hắc Ám Thiên Hương, hắn cười. Trên cây có hai khối Quả Thật khác, cùng với cái cây lung lay như muốn ngã.
Hắc Ám Thiên Hương ánh mắt có chút ngốc trệ, nàng rất rõ ràng thực lực của Niệm Băng đạt tới trình độ nào, nàng thật sự không thể tin tưởng rằng tất cả phát sinh trước mắt là sự thật, "Không có khả năng, tuyệt không có khả năng này, ngươi là làm như thế nào mà tới được?"
Niệm Băng mỉm cười, nói: " Hắc Ám Thiên Hương cường đại, không biết ngươi là hỏi cái phương diện nào đi? Là hỏi ta vì cái gì có thể trong hồ nứơc Tử Vong sinh tồn, hay là hỏi ta vì cái gì có thể thuận lợi tìm được thác nước Tử Vong chân chính đi? Kỳ thật, ngươi đã làm một cái sai lầm, thì chính là đối với năng lực của chính mình quá tin tưởng. Quả thật, tổng thể năng lực của ta so với ngươi thì phải hổ thẹn rất nhiều, nhưng có điều ngươi lại đã bỏ qua, đó là tinh thần lực của ta cùng ngươi chênh lệch cũng không phải quá lớn, nếu không, ngươi cũng sẽ không bị tinh thần lực công kích của ta bị thương. Đương nhiên, ta bị thương so với ngươi nặng hơn, nhưng sau khi rơi vào hồ nước ta cũng có chút cơ hội."
Hắc Ám Thiên Hương trên mặt đã không còn nụ cười dịu dàng đáng yêu, lãnh đạm nhìn Niệm Băng, nói: "Ta chỉ muốn biết, bằng của ngươi lực lượng là như thế nào từ trong Tử Vong hồ thoát ra. Mặc dù Tử Vong hồ nước cũng sẽ không chính thức hủy diệt tử linh, nhưng lấy cương thi thân thể của ngươi không tinh khiết, trong Tử Vong hồ không có khả năng có năng lực hành động, sẽ bị tử vong khí tức hoàn toàn phong ấn."
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Thật không? Vậy ngươi cũng đã quá đánh giá thấp ta, ta nói rồi, so tổng hợp thực lực, ta cùng ngươi một bầu trời một mặt đất, nhưng tinh thần lực của ta lại có chút ít cũng không thể so ngươi yếu nhiều lắm, hơn nữa, lúc đó ta đụng vào nham bích, đã từ trong năng lực của ngươi hiểu được rất nhiều thứ, dùng phương pháp sử dụng tinh thần lực ngươi đã chỉ điểm ta. Không sai, giống như lời của ngươi vậy, khi ta vừa mới vừa rơi vào Tử Vong chi hồ, đã bị Tử thần nước cực kỳ nồng đậm này vây khốn, thân thể cương thi của ta căn bản không thể cùng mấy cái Tử Thần nước này chống lại. Nhưng trong khi đó, lại không ảnh hưởng tinh thần lực của phát huy tác dụng, tinh thần lực của ngươi có thể sinh ra huyễn tượng, chẳng lẽ ta không thể học tập một chút, dùng tinh thần lực mô phỏng Tử Vong khí tức chung quanh cùng hồ nước dung hợp sao? Đợi khi Tử Vong khí tức chung quanh cảm nhận được ta là đồng loại của chúng nó, đối với ta còn như thế nào sẽ có uy hiếp đi? Cho nên, ta mới có thể đuổi đến nơi đây. Có lẽ ngươi còn không biết, trước khi trở thành cương thi, ta là một gã ma pháp sư, mà ma pháp Mô phỏng chính là phương hướng ta chủ yếu tu luyện."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!