Nghe Niệm Băng nói xong, Tạp Áo lâm vào trầm tư. Cả nửa buổi sau, nàng đột nhiên đi tới trước mặt Niệm Băng, nắm lấy tay phải của hắn, một cổ tánh mạng hơi thở mạnh mẽ xông vào thân thể tử vong của Niệm Băng, kịch liệt đến nỗi suýt nữa làm hắn hét lớn thành tiếng. Nhưng Niệm Băng biết Tạp Áo làm như vậy chính là để cảm giác sự huyền bí trong việc dung hợp băng hỏa đồng nguyên. Hắn cố dùng tinh thần lực ức chế sự khó chịu của cơ thể, buông lỏng cơ thể, để cho nàng cảm thụ được. Băng hỏa đồng nguyên đã đại thành, lam hồng lưỡng sắc quang mang trong cơ thể Niệm Băng dung hợp lẫn nhau, năm loại ma pháp nguyên tố khác chuyển động xung quanh. Cảm thụ được việc dung hợp ma pháp lực của Niệm Băng, đôi mắt Tạp Áo càng ngày càng sáng, hiển nh
iên nàng đã nghĩ thông suốt được một chút. Mặc dù nàng tự mình cũng không có cách nào xác định, nhưng Niệm Băng lại cung cấp cho nàng một ý nghĩ hoàn toàn mới mẻ; cộng sinh, tử vong cùng tánh mạng cộng sinh rốt cục là cái gì đây?
Tạp Áo buông tay ra, lùi sang một bên, không ngừng suy nghĩ. Niệm Băng thở phào nhẹ nhõm, Tạp Áo động thủ rất có phân lượng, nàng đối với việc khống chế tánh mạng năng lượng đạt tới mức có thể hình dung là thần kì, không có gây cho hắn bất kì thương tổn nào. Tạp Áo suy nghĩ, hắn cũng đang suy nghĩ. Niệm Băng là một người có năng lực suy xét, bất luận là tu luyện trù nghệ hay ma pháp, hắn đều có thời gian dài suy ngẫm. Ma pháp trận đặc thù này chính là sự tìm tòi không ngừng, là khám phá huyền bí để hắn suy nghĩ. Vừa nghĩ, hắn vừa thì thào nói:" Tánh mạng cùng tử vong đúng là hoàn toàn trái ngược, có cái gì làm chúng nó cộng sinh đây? ".
Trong lúc suy tư, thời gian thường trôi qua rất nhanh, tánh mạng lĩnh vực hết thảy đều là do năng lượng của Tạp Áo hình thành, cho nên căn bản không cảm giác được thời gian trôi qua. Không biết trãi qua bao lâu, Tạp Áo chán nản lắc đầu: "Không được, vẫn không được, căn bản là không có điểm nào thông. Băng và hỏa của ngươi, từ một góc độ nào đó đều thuộc về ma pháp năng lượng, hơn nữa đều là cơ sở của ma pháp nguyên tố, lại đều có tánh mạng hơi thở. Còn băng tánh mạng thì lạnh lùng, ổn định, bình tĩnh; mà hỏa tánh mạng lại kịch liệt, nhiệt tình, nóng rực. Tánh mạng cùng bổn nguyên năng lượng bọn chúng chính là một cộng đồng, nhưng tánh mạng cùng tử vong thì không giống nhau. Từ lúc thế giới sinh ra cho tới giờ, hai loại năng lượng này chính
là đối lập với nhau, loại đối lập này vừa là tuyệt đối, vừa là tương đối. Bất luận nhìn từ góc độ nào, bọn chúng đều thuộc về một phạm trù lớn, đều là phản diện lẫn nhau. Làm sao có thể tìm được sự cộng thông đây chứ? Không thể, hoàn toàn không thể. Theo như lời ngươi nói về tần suất, ta có thể giải thích, ta cùng Thiên Hương là bán dung hợp chính là do cơ sở của tần suất kiến lập thành, nhưng phương pháp của ngươi là băng hỏa đồng nguyên có điểm cộng thông dung hợp, nhưng mà lại không phù hợp trên thân thể chúng ta". Nói xong những lời này, nàng thất vọng lắc đầu.
Nghe Tạp Áo nói, Niệm Băng trong dòng suy nghĩ hồi tình lại. Tạp Áo nghĩ đến điều đó, hắn đồng dạng cũng nghĩ tới. Quả thật theo như lời Tạp Áo, tánh mạng cùng tử vong đối lập và ma pháp nguyên tố đối lập là hoàn toàn bất đồng, căn bản không giống nhau, hắn cũng không nghĩ ra được biện pháp nào."Tạp Áo, không nên nản chí, nếu đã sáng tạo được các người trở thành thần cực mạnh, vậy biện pháp hẳn nhất định sẽ có. Ngươi nói rất đúng, muốn đạt tới trình độ như thế này quả thật rất khó. Nhưng ta lại thủy chung có cảm giác, tánh mạng cùng tử vong hai loại năng lượng này, ở trong hơi thở đặc thù lại có thể dung hợp."
Tạp Áo thở dài một tiếng, nói:" Theo như ngươi giải thích, có lẽ chúng ta còn có thời gian rất lâu, nhưng đối với người đã sinh tồn năm ngàn năm như chúng ta mà nói, thời gian đã không còn nhiều lắm. Trước lần quyết chiến lần sau, nếu còn không có nghĩ ra được biện pháp, thì trận chiến đó phần thua hẳn là của chúng ta rồi. Hơn nữa, cho dù chúng ta nghĩ được biện pháp, thì bọn họ cũng không ngừng tiến bộ, nói không chừng bọn họ có thể nghĩ ra một biện pháp làm cho bản thân không bị hủy diệt trong tình huống chúng ta hoàn toàn hủy diệt. Ta cùng Thiên Hương đối với tính mạng cũng không quan tâm lắm, nhưng trong tiềm ý thức của chúng ta, chiến thắng bọn họ mới là mục tiêu lớn nhất."
Nhìn thấy bộ dáng cô đơn của Tạp Áo, Niệm Băng trong lòng đột nhiên một trận kích động, hắn tiến lên từng bước, kéo tay nàng nói:" Tạp Áo, ta nhất định giúp các người. Ta không biết các người trong tình huống đó ai đúng ai sai, nhưng hai ngươi giúp ta một lần nữa có được tánh mạng, phần ân tình này ta nhất định báo đáp. Hai người kế đoản ba người kế trường, ta nghĩ chúng ta nhất định sẽ có biện pháp, không phải sao?". Cầm bàn tay tràn ngập tánh mạng khí tức, Niệm Băng thân thể thập phần khó chịu, nhưng trong lòng hắn lại phi thường thoải mái; sau khi đi tới Thần chi Đại Lục, hắn lần đầu tiên có cảm giác như vậy. Mặc dù hắn biết rõ thực lực của mình so với Tạp Áo và Thiên Hương còn cách rất xa, nhưng xúc động trong lòng lại phi thường mãnh
liệt, nhất là khi hắn chứng kiến ánh mắt của Tạp Áo ngốc trệ ra nhiều hơn là vui mừng, hắn càng thêm khẳng định quyết định của mình là hoàn toàn chính xác. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyen35.vn
Tạp Áo nhẹ nhàng tránh khỏi bàn tay của Niệm Băng, trên mặt xuất hiện nhiều tia đỏ ửng: " Cám ơn. Không biết tại sao, ta đột nhiên trở nên rất có tin tưởng là có lẽ ngươi nói đúng, chắc chắn sẽ có biện pháp. Ngươi tới Thần chi Đại Lục cũng được một thời gian rồi, trước hết ta giúp ngươi khôi phục tánh mạng lực đã, sau đó sẽ để cho Long Thần đưa ngươi cùng tiểu ải nhân trở về Ngưỡng Quang đại lục."
Niệm Băng có chút kinh ngạc nói:" Ngươi cũng biết chuyện của Tích Lỗ ư?"
Tạp Áo lạnh nhạt cười, nói:" Chỉ cần ta muốn biết, còn có cái gì ta không thể biết đây chứ? Ải nhân tộc rất quyết đoán, lúc đầu ta sở dĩ giúp bọn hắn là bởi vì ta đánh giá cao Di Thất đế quốc. Không có chuyện gì là tuyệt đối cả, sau này trở về, ngươi nguyện ý làm như thế nào thì cứ làm như vậy. Chỉ có hoàn toàn mở ra tâm tưởng của chính mình, ngươi mới có thể đạt được tới lĩnh vực như chúng ta. Niệm Băng, trước khi giúp ngươi khôi phục tánh mạng lực, ta có thể nhờ ngươi làm một chuyện hay không?". Với ngữ khí dò hỏi, nàng dĩ nhiên là đang có ý khẩn cầu. Niệm Băng trong lòng nóng lên, hắn biết Tạp Áo đã xem mình là bằng hữu, chứ không phải là đối tượng lợi dụng. Hắn đột nhiên phát hiện dáng vẻ lạnh lùng của nàng không có vẻ
áng ghét, so sánh với Thiên Hương, nàng có vẻ chân thành hơn nhiều; mặc dù cũng không rõ ràng, nhưng hắn lại cảm giác được.
" Yêu cầu gì? Ngươi nói đi, là Bách hoa lộ sao? Ta cũng rất muốn nếm thử một chút, đương nhiên, cần phải có sự hỗ trợ của ngươi ". Chế tác Bách hoa lộ cũng là nguyện vọng của sư phụ Tra Cực, đồng thời cũng là nguyện vọng của hắn.
Tạp Áo lắc đầu, trên mặt càng ửng hồng nhiều hơn:" Ngươi bây giờ là tử vong thân thể, mà nơi này của ta, tất cả hoa cỏ đều có tánh mạng linh khí, bây giờ chế tác Bách hoa lộ sợ rằng không cách nào đạt tới hiệu quả tốt nhất. Chờ ngươi khôi phục tánh mạng lực, sau đó làm cũng không muộn. Chuyện ta muốn ngươi làm là muốn ngươi làm những loại món ăn như ngươi đã từng nấu cho ải nhân, trông có vẻ ăn rất ngon. Ta từng dùng thần thức đi theo ngươi vào bên trong huyệt động của bọn họ, thấy ải nhân chứng kiến ngươi chế biến thực vật có vẻ rất hài lòng. Ta cùng Thiên Hương từ lúc sinh ra tới giờ, thứ chúng ta ăn chỉ là năng lượng cùng với thực vật bình thường; sau đó từ trong ngủ say tỉnh lại, đã thấy ở trên Thần chi Đại Lục này. Mặc dù ch
úng ta được xưng là thần, nhưng thân thể của chúng ta lại mang hình dáng loài người, cũng không mất đi vị giác của con người, cho nên ta nghĩ ta muốn ăn thứ gì đó do ngươi làm."
Nhìn bộ dáng Tạp Áo có chút ngượng ngùng, Niệm Băng không khỏi cười: " Chuyện này thật đơn giản. Phải biết rằng ta đối với trù nghệ của mình so với ma pháp còn có tin tưởng hơn nhiều. Cho dù các ngươi trên Thần chi Đại Lục này đều là thần, nhưng nếu bàn về chuyện cơm nước, sợ rằng không ai có thể so với ta được. A, không đúng! Ở nơi này ta không có thực vật dùng làm nguyên liệu. Lúc nấu ăn cho ải nhân, ta đem tất cả nguyên liệu mang theo cho bọn họ rồi, không có nguyên liệu thì ta cũng không có biện pháp, không bột làm sao gột nên hồ?"
Niệm Băng có chút tiếc nuối nhìn Tạp Áo, hắn thật sự rất muốn thỏa mãn nguyện vọng này của nàng. Hơn nữa, rất lâu rồi cũng không có làm món ăn, trong lòng hắn khát vọng đối với trù nghệ tuyệt không thua gì đối với nguyện vọng tăng thực lực.
Tạp Áo cười khẽ một tiếng, nói:" Ngươi đã quên sao? Ta là thần mà! Sau khi ngươi rời khỏi ải nhân tộc, ta đã mang nguyên liệu mà ngươi lưu lại, tất cả mang hết trở về ". Ống tay áo xanh biếc khẽ phất một cǡi, các loại nguyên liệu đồng thời xuất hiện trước mặt Niệm Băng. Những nguyên liệu này vốn vì thời gian đem theo tương đối dài, nên cũng không còn lấy gì là mới; nhưng dưới tác dụng năng lượng tánh mạng lực mênh mông của Tạp Áo, lại trông giống như là mới hoàn toàn.
Niệm Băng có chút ngẩn người nhìn Tạp Áo. Hắn đột nhiên phát hiện khuôn mặt bình phàm của nàng toát lên một vẻ đẹp khác lạ: " Tạp Áo, ta thích bộ dáng ngươi giống như lúc này. Đáng tiếc Thiên Hương không thể cùng ngươi hiện ra, nếu không, đến lúc đó cho các ngươi có thể đồng thời nếm thử một chút tài nghệ của ta ".Vừa nói, hắn vừa phóng thích các loại trù cụ (công cụ nấu ăn) từ không gian chi giới ra ngoài.
Tạp Áo mỉm cười nói:" Làm thế nào mà không thưởng thức được chứ? Mặc dù thân thể bây giờ là do ta khống chế, nhưng linh hồn của nàng thực ra vẫn còn tồn tại, ta ăn cái gì, nàng cũng đồng dạng có thể cảm thụ được. Ngươi nhanh chóng nấu đi, chúng ta hai người vẫn có thể ăn được hết. Linh hồn Thiên Hương nói với ta là cám ơn ngươi, cám ơn ngươi còn nhớ nàng."
Niệm Băng mỉm cười:" Sao mà không nhớ rõ cơ chứ? Thiên Hương lưu cho ta ấn tượng rất sâu a!". Nói tới đây, hắn không khỏi nhớ tới lúc cùng Tạp Áo và Thiên Hương hôn nhau thật sâu, khuôn mặt không khỏi hồng lên một chút. Tạp Áo là ai mà nhìn không ra ý nghĩ trong lòng Niệm Băng cơ chứ? Nàng khẽ gắt một tiếng:" Không được phân tâm, nhanh nấu cơm đi. Ta chờ xem trù nghệ của loài người đến tột cùng có thể làm ra được thứ gì. Vừa nghĩ đến những thực vật theo như truyền thuyết của ải nhân, ta cũng cảm thấy rất hứng thú. Thiên Hương không phải đã nói với ngươi rồi sao, kỳ thật chúng ta hy vọng nhất là sẽ có được một cuộc sống của thường nhân."
Niệm Băng gật đầu, thoáng trầm ngâm một chút, rồi tay trái hướng mặt đất chỉ xuống. Trên mặt đất lúc trước bị ma pháp nguyên tố ba động mà biến thành thổ địa, nhất thời xuất hiện một cái hố. Đại Địa Tô Tỉnh đích Toàn Luật xuất hiện trong tay Niệm Băng, Trường Sinh đao chứa đựng thổ nguyên tố không ngừng rót vào trong mặt đất, cùng với đất dung hợp, dưới sự khống chế tinh thần lực của Niệm Băng, từ từ thay đổi hình thái. Sau một hồi công phu, một cái bếp cùng một trù án bằng đất xuất hiện ở trước mặt hắn.
Nhìn bếp cùng trù án trước mặt, ánh mắt Niệm Băng đã trở nên thay đổi, đó là một loại ánh mắt khát vọng cực độ, trong bình tĩnh mang theo tình cảm mộc mạc. Cổ tay vừa lộn, Trường Sinh đao dung nhập trong cơ thể, hắn ngẩng đầu hướng Tạp Áo nói:" Nơi này chỉ có nguyên liệu bình thường, ta chỉ có thể làm vài món đơn giản ; sau này nếu có cơ hội đến Ngưỡng Quang đại lục, ta nhất định sẽ làm vài món ngon cho người thưởng thức. Cách nấu của ta chủ yếu có bái (hầm), tạc (nấu dầu), sao (rang), lựu (xào), thiêu (nướng) - năm loại phương pháp chủ yếu, ngoài ra còn có một vài phương pháp phụ trợ, hôm nay ta sẽ cho ngươi thưởng thức năm phương pháp này. Lâu rồi không có động thủ, hơn nữa vì tránh tử vong hơi thở trên người ta ảnh hưởng đến nguyên li
ệu, cho nên ngươi hãy giúp ta một tay."
Tay trái vung lên, gió lập tức nổi lên, một khối thịt heo rơi trước người Niệm Băng. Tay hắn dưới sự bao vây của tinh thần lực, không có một tia tử vong hơi thở nào xuất ra ngoải. Nhìn khối thịt heo trước mắt, Niệm Băng ánh mắt nhất thời trở nên chuyên chú. Tay phải giơ lên, Tự Do Chi Phong đích Đao Ngâm - Ngạo Thiên đao từ trong cơ thể phiêu nhiên xuất ra, rơi vào trong lòng bàn tay. Tay trái bốc khối thịt heo, tay phải lóe lên, ở phía trên khối thịt heo nhẹ nhàng xén một cái, tức thời da heo cùng thịt bị tách ra. Niệm Băng thuần thục nắm lấy da heo, Ngạo Thiên đao thuận theo rìa mép rạch xuống, nhất thời thịt cùng da hoàn toàn được chia lìa. Ngạo Thiên đao trong tay phiên chuyển, đem thịt gạt sang một bên, tay trái đem da heo đặt lên thớt. Quá trình này thoạt nhìn th
ì có vẻ phức tạp, nhưng chỉ trải qua trong nháy mắt mà thôi.
Một con tuyết ngư được Niệm Băng lấy ra từ trong đám nguyên liệu, rơi vào trên thớt. Mặc dù tuyết ngư sớm đã chết, nhưng dưới tác dụng của tánh mạng hơi thở do Tạp Áo sinh ra, trông giống như là mới vừa chết. Tuyết ngư sau khi bị ném vào không trung, dưới sự bao vây của gió, lớp mỡ phì nộn mềm mại không vảy sau một thời gian ngắn đã được xử lý xong, bỏ đầu, bỏ đuôi, bỏ nội tạng, chỉ để lại phần thân cá nhiều thịt.
"Ba" một tiếng, tuyết ngư hạ xuống, vừa lúc rơi vào trên da heo. Đao trong tay Niệm Băng lúc này đã thay đổi, một đạo màu lam quang mang mang theo hơi thở lạnh như băng xuất hiện trong tay hắn. Thoáng nhìn tuyết ngư trước mặt, Niệm Băng tay phải đột nhiên biến thành một mảnh ảo ảnh, thanh đao trước mặt cũng tự nhiên biến mất, trong không khí chỉ có thanh âm "ba ba" trong trẻo. Năng lực tăng lên khiến các phương diện khác của Niệm Băng đều được tăng cường. Cổ tay rung lên một cái, mặc dù đã nhiều ngày không dùng bảo đao này nấu nướng, nhưng động tác không chút nào là không thuần thục, lam sắc ánh đao hứng thú đan xen, tỉ mỉ như có tiết tấu. Hắn không phải dụng đao cắt tuyết ngư, mà là dụng sống đao đập không ngừng trên thân tuyết ngư.
Tạp Áo đứng ở trước mặt Niệm Băng, nàng quả thật có thực lực lực cường đại, nhưng nếu bàn về việc bếp núc thì một khiếu cũng không thông. Nhìn Thần Lộ đao trong tay Niệm Băng bám một mảnh băng vụ, sống đao không ngừng đập trên thân tuyết ngư, đem tuyết ngư dần dần biến thành ngư nhung; nàng mở to hai mắt nhìn, chuyên chú không kém Niệm Băng, tựa hồ chỉ sợ bỏ sót qua một động tác nào của hắn.
Trong thanh âm "ba ba" vang lên thâm thúy, tuyết ngư rốt cục hoàn toàn biến thành ngư nhung, trên Thần Lộ đao cũng không có tiêm nhiễm một tí thịt cá nào. Hàn quang ẩn đi, nhìn trước mặt là da heo cùng ngư nhung, Niệm Băng nhoẻn miệng cười, nói:" Xem ra, tay nghề của ta cũng chưa bị thụt lùi". Không gian giới chỉ hiện ra một đám quang mang màu bạc, một cái túi nhỏ xuất hiện trên trù án. Niệm Băng tay phải vuốt một cái, từ trong túi lấy ra một cây quỷ điêu cỡ trung, cổ tay rung lên, quang mang màu u lam như một đám lửa mỏng manh trong tay hắn chập chờn khiêu động.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!