Thân ảnh kim giáp phá cửa mà vào, mảnh gỗ vụn bay tán loạn, một thanh Viên Nguyệt loan đao xuyên thẳng đến thủ cấp.
"Người giấy?"Mạc Lương hừ lạnh một tiếng, rút trường kiếm ở bụng ra vứt xuống đất.
Với ánh mắt của lão sao có thể không nhìn ra người giấy mê hoặc, vừa liếc mắt đã thấy được bộ mặt thật của Linh Quan kim giáp.
Ầm!Chân khí Mạc Lương phồng lên, loan đao thất bại trực tiếp bổ đôi cái bàn gỗ tử đàn.
"Thật thú vị, thuật gấp giấy à? Xem ra ngươi cũng thật sự có kỳ ngộ.
" Mạc Lương âm u cười một tiếng: "Lát nữa bắt được ngươi, ta sẽ bỏ ngươi vào lồng hấp chưng sống cho đến chết.
"Uỳnh!Sấm sét rền rĩ vang dội, mưa rơi như trút nước.
Mạc Lương lần tay vào ngực, lấy ra hai lá bùa nền trắng chữ đen.
Soạt!Hai đoàn lục diễm quỷ hỏa to bằng đầu người bay tới.
Cả căn phòng lập lòe ánh sáng lục sắc, tựa như U Minh Địa Phủ.
Roẹt!Linh Quan kim giáp lách mình đến trước lục diễm quỷ hỏa, dùng đao cắt nó ra thành hai nửa.
Quỷ hỏa đâm vào thân thể Lục Khiêm khiến hắn bay ngược ra rơi xuống mặt đất, nền đất lõm vào một cái hố to.
Loan đao của Linh Quan kim giáp cũng bị hỏa diễm thiêu cháy.
"Linh Quan, ngăn cản lão ta!"Mặt mày Lục Khiêm âm trầm như nước, chỉ huy người giấy vật lộn với Mạc Lương.
Bản thân Mạc Lương đang bị trọng thương, máu tươi dưới bụng không ngừng chảy ra nhuộm đỏ mặt đất.
Dù vậy, sức chiến đấu của lão cũng cường hãn dị thường, lực lượng vẫn đủ để tay không xé hổ.
Đại sảnh vô cùng hỗn loạn, khắp nơi đều là đá vụn hoặc mảnh gỗ vụn.
Trên thân Linh Quan kim giáp tổn hại nhiều chỗ, không có vũ khí nên sức chiến đấu giảm mạnh.
"Chết đi!"Quỷ hỏa lục diễm rơi vào người Linh Quan kim giáp, khói xanh lượn lờ, chỉ để lại tại chỗ một đống tro tàn màu lục.
Lục Khiêm bị ép đến một góc, đằng sau là một bức tường, lối ra bị Mạc Lương ngăn cản.
"Sao ngươi không chạy nữa đi? Bây giờ quỳ xuống cầu xin ta tha mạng thì còn có thể sống sót, lão phu không tin ngươi vẫn còn người giấy khác.
" Tay phải Mạc Lương che bụng, tay trái cầm một lá bùa màu trắng, tập tễnh đi tới nói.
Trước đó lão đã kiểm tra qua, Lục Khiêm không hề có khí cảm, hiện tại mới chỉ hơn một tháng, khẳng định là lượng chân khí cũng không nhiều, vừa rồi đã là cực hạn.
Nghĩ tới đây, Mạc Lương không khỏi cảm thán kẻ này tâm cơ thâm trầm, dùng đầu lâu của Mạc Linh Nhi làm tâm thần lão hỗn loạn rồi thừa cơ đánh lén, hại lão không phát huy nổi một nửa thực lực, thiếu chút nữa đã để tiểu tử này đắc thủ.
"Chắc không?"Bên ngoài lại nổ vang một tiếng sấm.
Điện quang xanh thẳm chiếu vào mặt Lục Khiêm, trên mặt lão hết sức bình tĩnh.
Xoạt!Ngoài phòng lại có một đạo bóng trắng bay vào.
Một đạo hàn quang tới trước, Mạc Lương né tránh không kịp, trên cái mặt mo bị cắt ra một đạo vết máu thật sâu, bột phấn bị nước rửa trôi xuống dưới, lộ ra một đống đốm đen đồi mồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái, truyện Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái , đọc truyện Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái full , Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái full , Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái chương mới