Lời nói của Phùng Duyệt nhắc nhở Lục Nhã Tình.
Sau khi cúp máy, cô ta ngồi trên giường tiện tay túm lấy lỗ tai của gối búp bê ở trong ngực.
Tuy rằng Phùng Duyệt ngu xuẩn, làm việc trước không để ý sau, nhưng bà ta có ưu điểm lớn nhất chính là hiểu rõ mình muốn cái gì, hơn nữa chỉ tập trung vào một mục tiêu.
Bà ta nói đúng, mình muốn Cố Tu Minh, tất cả đều phải lấy mục tiêu này làm chuẩn, không thể chân trong chân ngoài được.
Chuyện của A Mân không liên quan đến cô ta, trước mắt là phải cắt đứt khả năng Lục Tế Tân gả vào nhà họ Cố.
Đầu ngón tay gõ vài cái đầu con búp bê vài cái, cô ta liền nảy ra một ý.
——
Trong phòng khách nhà họ Lục
Lần này người tới vô cùng đông đủ, ngay cả Lục Thừa Viễn đã lâu không lộ mặt cũng xuất hiện, cậu ta chống cằm nằm nghiêng trên sô pha, dáng vẻ yên lặng hiếm thấy, hoàn toàn không thấy dáng vẻ nóng nảy ngày xưa.
Ông cụ Lục còn ở trên lầu chưa xuống, Lục Nhã Tình ngồi đến trước mặt Lục Thừa Viễn, tha thiết hỏi: "Ở bên ngoài sống tốt không? Về nhà đi.”
Mẹ Lục thấy thế cũng nhìn về phía Lục Thừa Viễn với ánh mắt chờ mong.
Lục Thừa Viễn ngước mí mắt lên, không để ý.
Lần này cậu ta trở về là vì Lục Tế Tân, bằng không sẽ không bước vào cửa nhà họ Lục.
Khi nhận được điện thoại của mẹ Lục bảo Lục Tế Tân có tình cảm với Ngôn Vô Thanh, lúc đó Lục Thừa Viễn rất kinh ngạc.
Phản ứng đầu tiên của cậu ta là không tin.
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Người phụ nữ có khí thế đáng kinh ngạc, thủ đoạn khó lường làm sao có thể làʍ ŧìиɦ nhân được!
Còn có Bàng Hồng Quang, cậu ta nhớ rõ gã gọi cô là chị Tế Tân, hơn nữa cho dù trong mắt gã che dấu rất kỹ nhưng vẫn không che giấu được vẻ hâm mộ.
Gã hâm mộ cái gì?
Hâm mộ mình là em của Lục Tế Tân sao?
Lục Thừa Viễn không cảm thấy với tính cách kiêu ngạo của Bàng Hồng Quang lại có thể khách khí xưng hô với người làʍ ŧìиɦ nhân Ngôn Vô Thanh là chị được.
Lục Thừa Viễn không phải ngốc, trái lại cậu ta rất thông minh, chỉ là có đôi khi không khống chế được tính tình nóng nảy của mình nên lý trí luôn tới chậm hơn một bước.
Cậu ta nhớ đến ánh mắt nhìn chằm chằm của Lục Tế Tân, còn có giọng điệu lạnh nhạt từ trên cao nhìn xuống vào ngày hôm đó.
Cậu ta không nhịn được nắm ngón tay lại, trong lòng cảm thấy hơi khác thường.
Sau khi rời khỏi chỗ Bàng Hồng Quang, Lục Thừa Viễn đi xét nghiệm máu.
Thực sự cmn nực cười!
Trong máu của cậu ta thật sự có loại chất này, cậu ta quả nhiên bị người hạ thuốc, mà còn là ở trong nhà mình!
Từ đó về sau, Lục Thừa Viễn liền dọn ra ngoài ở, cậu ta không biết mình nên nghi ngờ ai nên tin ai, cũng không biết nên nói ra chuyện này như thế nào.
Trong nhà này đều là người thân cậu ta yêu quý, cậu ta không muốn nghi ngờ bọn họ và cũng không muốn đối mặt với bọn họ, cho nên đã chạy ra bên ngoài.
Có lẽ việc đến nước Y cũng là một chuyện tốt đối với cậu ta.
Khi biết sự nóng nảy của mình không phải tính cách vốn có mà là do trúng thuốc, Lục Thừa Viễn liền cố tình kiềm chết nó.
Vì vậy mấy ngày nay, tính tình cậu ta đã trở nên tốt hơn rất nhiều, cậu ta đã có thể bình tĩnh trước bất cứ chuyện gì.
Ông nội còn chưa đi xuống, ba đang nổi trận lôi đình, liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, muốn điều tra kỹ quan hệ giữa Lục Tế Tân và Ngôn Vô Thanh.
Mẹ ở một bên khuyên giải: "Chờ ba xuống rồi đưa ra quyết định.
Chúng ta còn chưa biết sự thật cụ thể như thế nào mà?" Khi biết được Lục Tế Tân có thể là tình nhân của Ngôn Vô Thanh, bà Lục cũng tức giận như ông Lục, cảm thấy cô không biết xấu hổ, không biết tự ái.
Nhưng mà phụ nữ luôn tinh tế và nhạy cảm hơn đàn ông.
Sau khi nổi giận, bà Lục càng cảm thấy đau lòng đối với đứa con gái Lục Tế Tân này hơn, bà nghĩ rằng chắc vì cô gặp khó khăn nên mới đi làʍ ŧìиɦ nhân.
Bạn đang đọc bộ truyện Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận, truyện Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận , đọc truyện Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận full , Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận full , Bảo Bảo Trăm Tỷ Mời Mẹ Ký Nhận chương mới