Tiếng chụp ảnh liên tục vang lên, đèn flash liên tục nhấp nháy, Tường Vy nhìn những người phóng viên rồi nói :
- Các anh, chị em nhớ chụp thật cận mặt cô Gia Mỹ nha, nhớ giúp cô ấy nổi tiếng thật nhanh nha, cũng nên biết chuyện gì cần nói mới được nói nghe không.
- Dạ.
Tất cả đồng thanh trả lời, Tường Vy sau khi nghe được câu trả lời vừa ý, cô đã đứng lên rời đi, Minh Huy cũng lặng lẽ bước theo sau bỏ lại Gia Mỹ trên giường chật vật che chắn thân thể bị thiếu vải của mình, cùng hàng tá câu hỏi từ phóng viên, quần áo của cô đã bị người nào đó mang đi mất.
Có một số phóng viên làm việc rất tận tâm mang tất tần tật việc đời tư từ nhỏ đến lớn của Gia Mỹ mà công khai lên mạng xã hội để cùng nhau phân tích mổ xẻ, có người còn bỏ thêm nhiều gia vị để câu chuyện ngày một sinh động hấp dẫn làm Gia Mỹ chỉ vỏn vẹn trong sáu mươi phút đã mất sạch tất cả tiền tài, danh vọng, địa vị trong xã hội.
Khi mọi người còn xôn xao, nhốn nháo thì Tường Vy cùng Minh Huy đi ra bằng một lối đi riêng.
Trên xe cô im lặng, ngồi yên không nhút nhít, cứng đờ như pho tượng, cô chỉ nghe được tiếng anh nói bên tai :
- Anh ngủ với người khác thì có sao ? Chỉ người anh yêu vẫn là em, con vẫn gọi em là mẹ là được rồi.
Nghe những lời anh nói như đổ dầu vào lửa càng làm tăng thêm cơn nóng giận trong lòng, cô phải hít sâu một hơi thật dài rồi từ từ thở ra, cô phải dùng hết lý trí còn sót lại của mình trấn an bản thân : " Tường Vy không được nóng giận, không được cắt ngang lời anh nói hãy lắng nghe để được lý do mày bị cấm sừng, mày sẽ làm được mà, cố lên ".
Sau câu nói đó Minh Huy cũng có nói thêm gì đó nhưng cô đã không còn muốn nghe bất cứ lời nào từ anh nữa, nên cô đã bỏ ngoài tai tất cả.
Khi xe vừa ngừng lại trước cửa nhà, Tường Vy đã nhanh chóng bước ra khỏi xe, chạy thật nhanh về phòng ngủ rồi khóa trái cửa, hai tay cầm hai cái gối bịt kín lỗ tai, mặt vùi xuống giường không ngừng khóc, tiếng khóc ngày một to, nước mắt ngày một nhiều, bao nhiêu sự cảm xúc đã chịu đựng đều đã dồn hết vào những giọt nước mắt này.
Mới hôm qua cả hai còn vui vẻ mặn nồng thì hôm nay hai người mỗi người một phòng, mỗi người một tâm trạng cảm xúc khác nhau.
Tường Vy khóc đến khi mắt sưng húp, mệt lả và ngủ thiếp đi, đến nữa đêm thấy cơ thể mình vô cùng mệt mỏi tay chân nặng trịch như đeo cả một quả tạ, đầu óc vô cùng đau, hơi thở bắt đầu khó khăn nhưng cô dùng hết sức lực của mình mà cố gắng vùng vẫy, vô tình chạm vào nút gọi điện thoại trên chiếc vòng tay mình và gọi vào điện thoại của Minh Huy, anh ở phòng kế bên khi nhận được cuộc gọi liền vội vàng chạy qua phòng cô đạp bung cửa phòng thì đã thấy Tường Vy nằm trên sàn, miệng không ngừng ú ớ không rõ tiếng, hai bàn tay cô thì đang siết chặt cổ mình.
Minh Huy vội vã chạy đến gõ tay và đưa cô lên giường, anh sợ hãi ôm cô vào lòng an ủi trấn an Tường Vy, một lúc sau cô cũng im lặng trở về giấc ngủ.
Sáng khi vừa mở mắt thức dậy, đã thấy ngay khuôn mặt người đàn ông đang hôm qua đã ngoại tình giờ lại đang ôm mình ngủ cô cảm thấy quá đáng ghét nên đã co chân đạp anh một phát mạnh, làm anh ngã xuống xuống đất, Minh Huy chưa kịp tỉnh ngủ đã nghe giọng nói của cô :
- Tại sao anh ngủ ở đây ?
- Lúc nửa em gọi anh qua đây, em không nhớ gì à ?
Minh Huy cũng kể lại tất cả mọi việc anh thấy hôm qua cho cô nghe.
Tường Vy im lặng, một lúc, điện thoại của cô reo lên in ỏi, đèn điện thoại liên tục nhấp nháy sáng, nhìn màn hình điện thoại hiện lên chữ Mẹ Mai, cô bấm nút nhận cuộc gọi và mở loa lớn :
- Con chào mẹ Mai ạ !
- Uhm, dạo này con khỏe không ? Hôm nào dẫn chồng con của con về ra mắt mẹ nghe chưa.
- Dạ con biết rồi, có kết quả xét nghiệm chưa mẹ.
- Lọ chất lỏng trong suốt mà con đưa cho mẹ là một loại loại hợp chất có cấu tạo phức tạp tên là Z150 tuy nó không gây chết người nhưng khi bị nhiễm sẽ gây nghiện, luôn nghe lời người khác, tâm lý thất thường lúc thì vui vẻ, lúc thì buồn bã dễ cáu giận, dùng lâu dài sẽ giảm trí nhớ, thích ngủ lười vận động.
Hôm rồi mẹ quên hỏi tại sao con có loại thuốc này ?
- Được lấy từ trường cháu ngoại mẹ, giờ con đi xử lý việc này.
Tường Vy cúp điện thoại, phóng nhanh xuống giường rồi nói :
- Anh mau ngăn chú Trung không cho chở hai con đi học, em thay đồ xong sẽ cùng anh đưa hai con đến bệnh viện test thử xem, em nghi ngờ hai con bị nhiễm ma túy rồi.
Bệnh Viện.
Hai giờ trôi qua.
Người đàn ông trung niên mặc áo blouse trắng vừa mở cửa bước vào, trên tay cầm hai bộ bệnh án, Minh Huy và Tường Vy đã vội vàng đứng bật dậy định bước đến ông thì ông đã nói :
- Ngồi yên đó đi, đây là kết quả xét nghiệm của hai cháu
- Dạ
Cả hai vợ chồng đồng thanh trả lời, đưa hai tay lấy mỗi người một bộ bệnh án từ bác sĩ viện trưởng, cả hai cầm bệnh án mà run rẩy rút ra xem kết quả đúng như dự đoán của Tường Vy cả hai con đều dương tính với Z150, lúc này vị bác sĩ lên tiếng trách móc :
Bạn đang đọc bộ truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!, truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! , đọc truyện Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! full , Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé! chương mới